Chương 8: (Vô Đề)

Liêu Thần Hi cảm thấy Cao Duy chắc đã lắp camera theo dõi trên người cậu, cậu vừa vào đến nhà điện thoại đã vang lên, nếu không có bất ngờ gì thì người gọi tới chắc chắn là Cao Duy.

Husky đâu có ở chỗ Liêu Thần Hi nên đương nhiên cậu không thể tiếp điện thoại của anh.

Chuyển điện thoại sang chế độ im lặng rồi thay quần áo đi tắm.

Nằm trong bồn tắm Liêu Thần Hi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Gần đây mệt mỏi thực sự, từ sau khi nổi tiếng cậu gần như không được nghỉ ngơi, công ty chỉ hận không thể sắp đầy tất cả thời gian của cậu, đôi khi đang ở trên đường cũng phải sắp xếp cho cậu một cuộc phỏng vấn riêng qua điện thoại mới chịu.

Đây là cái giá của sự nổi tiếng.

Liêu Thần Hi vừa hưởng thụ cảm giác được săn đón, vừa khát vọng được nghỉ ngơi và tự do, điều này quá mâu thuẫn khiến cho cậu có chút mê man.

Doanh thu phòng vé hai bộ phim cậu diễn năm ngoái đều vô cùng tốt, thế nhưng năm nay chẳng có nổi một bộ nào ra hồn, nếu cứ tiếp tục như vậy, chưa cần người khác đẩy, tự cậu cũng sẽ xong đời.

Hơn nữa từ sau khi bắt đầu làm phim, cậu hoàn toàn không có thời gian sáng tác nhạc, Liêu Thần Hi bắt đầu hơi hoài niệm những ngày tháng viết nhạc thâu đêm suốt sáng trong phòng luyện đàn của trường rồi.

Không biết có phải bị Cao Duy ảnh hưởng không mà Liêu Thần Hi chợt bắt đầu lo lắng.

Cao Duy bắt đầu xuống dốc từ khi nào? Liêu Thần Hi không nhớ ra được, có lẽ là hai năm trước, từ Thiên vương quốc dân tuyến đầu rơi xuống tận đáy vực sâu, đến hợp đồng quảng cáo cũng chẳng có, đáng thương biết bao nhiêu.

Cậu không muốn như vậy, cho nên chỉ có thể tiếp tục cố gắng hết sức chạy về phía trước, mặc dù chạy có chút không hiểu ra sao, chạy có chút lực bất tòng tâm.

Khi từ phòng tắm đi ra, điện thoại đã yên lặng, cậu nhấc lên xem thì chỉ thấy có một cuộc gọi nhỡ, Cao Duy quả nhiên không phải loại người bám dai.

Mở wechat, wechat cũng không có động tĩnh gì, Liêu Thần Hi hừ nhẹ một tiếng

"Bảo là lo cho chó, thật ra là giả vờ có ý tốt chứ gì! Gọi một cuộc điện thoại không nghe là không thèm gọi nữa, ha ha."

Liêu Thần Hi quăng điện qua một bên chuẩn bị đi ngủ, nằm trên giường lại nghĩ đêm hãy còn dài, cần phải làm chút chuyện có ý nghĩa mới được, vì vậy mở iPad, bên trong có phim con heo cậu cất giấu đã lâu.

Cậu có một tật xấu, mỗi khi tự an ủi thì nhất định phải nghĩ đến một người nào đó, nói chung cậu thường sẽ ảo tưởng đến cường công trong phim, lật tới lật lui cậu rồi ra sức mà đâm chọc, mỗi lần đều bị ý dâm của chính mình làm cho đỏ mặt tới tận mang tai.

Song lần này, Liêu Thần Hi xém chút đau tim mất, bởi vì cậu càng xem càng cảm thấy người trong phim giống Cao Duy.

Sau đó, vất vả mãi mới sắp tới cao trào, Liêu Thần Hi vẫn không nhịn được, héo mất.

Một đêm không hài lòng dẫn đến ngày hôm sau cả người Liêu Thần Hi trở nên cáu kỉnh nhất từ trước tới nay.

Jeffrey sợ đến mức không dám thở mạnh, các nhân viên khác đều trốn tuốt ở đằng xa.

Mãi đến tận buổi chiều, tâm trạng Liêu Thần Hi mới tốt lên được một chút thì lại cực kì không đúng lúc đụng phải Cao Duy.

Ban đầu cậu đi cùng Jeffrey đến gặp bên tổ chức tiệc sinh nhật của cậu, mới vừa đến công ty kia thì trông thấy Cao Duy đi từ trong ra.

Hai người mặt đối mặt, có muốn giả mù không thấy đối phương cũng không được.

Cao Duy mặc áo sơ mi đen, phối với một chiếc quần trắng, nom vừa cấm dục lại vừa gợi cảm nhưng đối với Liêu Thần Hi mà nói, đây chính là ngòi nổ khiến cậu muốn bùng cháy.

Cao Duy trông thấy cậu, mỉm cười bước tới chào hỏi.

"Không ngờ lại gặp nhau ở đây."

Jeffrey cười hì hì bảo

"Trùng hợp quá nha! Anh Duy cũng tới đây bàn việc à?"

"Không, bạn tôi ở đây, buổi trưa ăn cơm cùng nhau." Cao Duy nói xong nhìn về phía Liêu Thần Hi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!