Cao Kiện và Đậu Đậu ăn tối xong xuôi, rất nhanh đã về, trong nhà chỉ còn lại Cao Duy và Liêu Thần Hi.
"Em còn nợ anh một thứ." Cao Duy vừa rửa bát vừa nói với Liêu Thần Hi đang nghịch điện thoại bên kia.
Thứ gì? Liêu Thần Hi đang chăm chú chơi game, vô tâm hỏi lại.
Cao Duy không trả lời, rửa bát xong thì ngồi xuống đối diện Liêu Thần Hi, nhấc chân, dùng gan bàn chân cọ cọ đũng quần cậu.
Liêu Thần Hi đang chơi game vui vẻ bị anh cọ như vậy thì sợ hết hồn, trợn tròn mắt gào lên Lưu manh!
Sau đó trốn vào phòng ngủ.
Cao Duy cười cười đi tới, kết quả nhận ra mình bị khoá trái ở ngoài.
Cho anh vào với! Cao Duy gõ cửa bất đắc dĩ bảo,
"Đã bảo đây là nhà anh rồi!"
"Anh cũng là của em, ai thèm quan tâm đây là nhà ai!" Liêu Thần Hi mới bị Cao Duy trêu ghẹo, suýt thì chết toi trong game, cái này tuyệt đối không thể tha thứ.
Husky chạy tới góp vui, nằm ngoài cửa ư ử gọi, Cao Duy nới với nó
"Mày nói tao có nên ly hôn với em ấy không?"
Husky vẫy đuôi bắt đầu cào cửa, Cao Duy xót cửa nhà mình, kéo Husky đi.
Chờ Liêu Thần Hi chơi game xong đi ra, Cao Duy đã ôm Husky ngủ quên trên sàn phòng khách.
Cậu ngồi xổm xuống cạnh Cao Duy, mở điện thoại chụp mấy tấm, sau đó vô cùng hư hỏng đăng weibo.
@Liêu Thần Hi: Mọi người, chàng trai này ngủ rồi, như vậy mình cần phải…
Bên dưới bình luận từng cái từng cái đều là: Hôn đi!
Liêu Thần Hi lướt mãi, chợt thấy có người bảo: Liêu cục cưng! Là đàn ông thì mau tới ngồi lên tự mình động!
Cậu ngồi đó tưởng tượng một hồi, cảm thấy hình ảnh rất xấu hổ.
Liêu Thần Hi không muốn gọi Cao Duy dậy, nằm xuống bên cạnh, trời đã tối, phòng khách chỉ còn đèn sàn cạnh ghế sô pha còn sáng, sắc đèn vàng ấm áp, cậu nhẹ nhàng khoác tay lên ngực Cao Duy, nhắm mắt lại vờ ngủ.
Tay cậu vừa mới đặt lên Cao Duy đã tỉnh, trở mình ôm cậu hỏi Chơi chán rồi?
Liêu Thần Hi cười hì hì bảo
"Sao anh lại ngủ ở đây?"
Cao Duy nhéo mũi cậu, chôn mặt trong tóc cậu dụi dụi.
Cứ như Husky ấy! Liêu Thần Hi bị anh dụi đến thoải mái toàn thân, sau đó nhận ra Cao Duy dùng đầu gối cọ cọ nơi đó của mình,
"Anh vừa phải thôi, túng dụng quá độ là không tốt."
"Anh cấm dục mấy năm rồi, đối với người khác không có như vậy, nhưng cứ nhìn thấy em là lại không chịu được." Cao Duy hôn cậu, một nháy chiều nay chậm chạp mãi không quất được, anh vẫn còn nhớ rõ đấy.
"Em còn cấm dục hai mấy năm đây này!" Liêu Thần Hi trốn về sau,
"Con trai anh đang nhìn anh đấy, chúng ta không thể ngược chó."
Cao Duy cười kéo người dậy, mặc kệ Liêu Thần Hi giãy giụa kiểu gì cuối cùng cũng vẫn kéo người vào phòng ngủ đẩy lên giường tụt quần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!