Ngô Dục Lâm dẫn người của ê
-kíp chương trình đi ăn cơm, Du Tân vừa đi vừa đăng weibo.
"Đã bảo không được tiết lộ chương trình, nguyên tắc hành nghề là nguyên tắc hành nghề!" Ngô Dục Lâm ngó sang xem trộm weibo của Du Tân bảo
"Hai người kia có gì mà thích?"
Ngọt mà!
Du Tân đăng weibo xong bảo
"Em sẽ không làm lộ chương trình đâu, đạo diễn Ngô yên tâm, nhưng làm trưởng fan club chồng chồng Duy C trên toàn quốc em phải thường xuyên rải cơm chó cho mọi người."
"Mấy đứa chắc chưa có người yêu đâu nhỉ?"
"Tình yêu của mình sao mà giống tình yêu của họ được!" Du Tân sâu sắc kết luận
"Đạo diễn Ngô, anh không hiểu đâu."
"Ừ, đúng là không hiểu."
Ngô Dục Lâm trợn trắng mắt, nghe thấy Du Tân lại nói
"Chắc anh cũng là chó độc thân nên ghen tị chứ gì?"
Ngô Dục Lâm quay đầu lại hợt hợt bảo
"Ai bảo cô là tôi độc thân? Đúng là đồ trẻ tuổi!"
Cao Duy không biết Liêu Thần Hi có ngủ không, cậu gối đầu lên đùi anh, mắt nhắm lại, mụn nước ngoài miệng rất rõ ràng, không biết lúc đóng phim đạo diễn có tức giận không.
Anh ngồi thằng lưng, chân tê rần cũng không dám động, sợ đánh thức Liêu Thần Hi, lúc thì nhìn cậu, lúc thì nhìn dây truyền nước, Cao Duy bỗng có cảm giác đời này bình yên đến lạ, rất chân thật, đã lâu lắm rồi anh không có cảm giác như vậy.
Anh không tiếng động nhếch khoé miệng, ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc chóp mũi Liêu Thần Hi.
Anh hơi biết ơn Chu Tiểu Hồng, lúc trước nếu không phải cô khăng khăng một mực muốn anh tham gia chương trình này thì không biết bây giờ người ngồi nơi đây sẽ là ai nữa.
Đợi chừng bốn mươi phút, bình truyền dịch chảy hết, Cao Duy nhẹ nhàng vỗ Liêu Thần Hi đánh thức cậu.
Ừm? Liêu Thần Hi mở mắt ra, mơ mơ màng màng, vô thức nắm lấy tay Cao Duy.
"Thuốc hết rồi, anh đi gọi bác sĩ." Cao Duy đỡ cậu ngồi dậy
"Hăng hái hăng hái, lát còn phải ghi hình chương trình."
Liêu Thần Hi ngơ ngác gật đầu, nhìn Cao Duy mở cửa đi gọi bác sĩ rút kim.
Bác sĩ tới hỏi Liêu Thần Hi
"Sao rồi? Hết sốt rồi phải không?"
"Vâng, tốt hơn nhiều rồi." Sau khi hạ sốt thì mơ màng nằm một lúc, Liêu Thần Hi cảm thấy mình đã đỡ hơn hẳn.
Rút kim xong, Cao Duy ấn vết tiêm lại cho cậu, cậu tiếp tục ngẩn ra.
Có ngủ không đấy?
"Không biết, cứ mê mê man man." Mới đầu Liêu Thần Hi hoàn toàn không ngủ được, sau cũng không biết mình rốt cuộc có ngủ hay không nữa, cậu quay sang hỏi Cao Duy
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!