Chương 3: (Vô Đề)

Khi Cao Duy lái xe vào hầm gửi xe phòng trà thì tình cờ gặp Chu Tiểu Hồng cũng vừa tới nơi.

Chu Tiểu Hồng quan sát Cao Duy, người đàn ông này cao một mét tám bảy, có cơ bắp nhưng không hề đô con, dù tới bất cứ nơi đâu cũng có thể trấn áp toàn cảnh, hai năm qua lại không ra ngoài, địa bàn hoạt động chủ yếu chỉ có mỗi phòng gym với quán cà phê dưới nhà, từ tạp chí biết đi biến thành một ông chú lôi thôi lếch thếch, nhưng hôm nay thì khác, Cao Duy mặc quần dài màu đen, áo sơ mi xanh đậm, đến tóc cũng được chải chuốt tạo hình.

"Được đấy, Thiên vương của chúng ta cuối cùng cũng biết chăm sóc bản thân một chút rồi đấy." Chu Tiểu Hồng ghẹo

"Lâu lắm rồi mới thấy anh có tinh thần thế này."

Hai người đi đến thang máy, Cao Duy bảo

"Ra ngoài gặp người ta cũng phải chú ý hình tượng."

Chu Tiểu Hồng rất hài lòng với trạng thái của anh, vỗ vai anh nói

"Rất tốt, tiếp tục phát huy!"

Hai người lên thẳng tầng 15 phòng trà do Chu Tiểu Hồng mở, tính bảo mật cực tốt, lúc mới mở ra đã chủ trương nhắm đến đối tượng những người nổi tiếng.

Bây giờ mấy người nổi tiếng đi tới đâu cũng bị người ta chú ý, bất kể là phóng viên, paparazi hay người qua đường, khiến cho họ đến cơ hội thở lấy hơi cũng chẳng có, nên thứ họ cần nhất là một địa điểm giải trí có thể đảm bảo sự riêng tư cho mình.

Chu Tiểu Hồng dẫn Cao Duy tới phòng riêng trong cùng, hai người Liêu Thần Hi và Jeffrey còn chưa thấy tới.

"Anh bị hâm à! Gấp cái gì! Cứ để bọn họ chờ đi!" Liêu Thần Hi dựa vào ghế sau xe, vừa nghịch điện thoại vừa nói với Jeffrey đang gấp đến độ vò đầu bứt tai.

"Thì muốn đúng giờ mà!"

Phía trước có vụ tai nạn khiến cho dòng xe cộ không tài nào nhúc nhích nổi, Jeffrey nhỏ giọng oán trách

"Anh đã bảo phải đi sớm một chút rồi mà."

"Đi gì mà đi! Họ hẹn chúng ta! Chờ một lát thì có sao!"

"Cục cưng, cưng như vậy là không đúng!" Jeffrey quay đầu lại nhìn Liêu Thần Hi rồi im lặng.

Nói nhiều cũng vô dụng, cậu ta theo Liêu Thần Hi đã bao lâu rồi, tính cách người này như nào cậu ta còn không rõ chắc, trong giới có một câu nói thế này: Nhìn ngốc nghếch ngọt ngào mà tính tình thì dữ như hổ.

Câu này ám chỉ Liêu Thần Hi, Liêu Thần Hi cũng biết điều đó chứ, nhưng mà cậu không quan tâm lắm.

Jeffrey nhắn tin cho Chu Tiểu Hồng nói qua tình huống bên này, xin lỗi tới tấp, sau khi biết hai người kia đã đến thì chỉ hận không thể bật video quỳ xuống tạ tội với Chu Tiểu Hồng và Cao Duy.

"Không sao, bảo hai người đó đừng gấp."

Cao Duy vừa rót trà cho mình vừa nói.

"Trà này của cô ngon đấy, trà dưỡng nhan à?"

Chu Tiểu Hồng bất đắc dĩ cười bảo

"Dưỡng nhan cái gì, bổ thận tráng dương đấy!"

Nhân lúc nhóm Liêu Thần Hi chưa tới, Chu Tiểu Hồng lại lên mạng tìm kiếm tin tức liên quan

"Liêu Thần Hi rất nổi tiếng nhưng nghe nói tính tình rất xấu, không tôn trọng người đi trước, nếu cậu ta vô lễ với anh thì anh đừng nhẫn nhịn."

Cao Duy cười cười, không lên tiếng.

"Tôi nói thật đấy, anh tốt tính là do anh có giáo dục, sao phải hứng chịu cơn giận của cậu ta!" Chu Tiểu Hồng nói đến đây thì ngừng lại, thở dài, nhỏ giọng nói

"Chương trình này đối với anh mà nói là cơ hội chuyển mình tốt, nắm cho chắc vào thì thành công trở về không khó, sau đó anh có thể lại trở thành người ở trước mặt ai cũng có thể mạnh mẽ vả mặt bọn họ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!