Thời điểm Jeffrey biết tin Liêu Thần Hi gặp tai nạn thì cả người đều tăm tối, nghe bên kia thờ ơ rằng không sao, chỉ đau mỗi ngón tay thôi, bảo cậu ta nhanh chóng chạy qua, trong lòng lại vừa bực vừa lo…
Lúc này cuối cùng cũng trông thấy người, vội vàng túm lấy Liêu Thần Hi hỏi Thật sự không sao?
Không sao thật mà! Liêu Thần Hi thấy người vây xem ngày càng nhiều, lấy mũ từ ghế sau đội lên, sau đó ngồi vào xe Jeffrey.
Jeffrey ở ngoài xử lý sự cố, Liêu Thần Hi an vị ở ghế phụ cạnh tài xế lướt weibo.
Không lâu sau, cửa xe bị người gõ, cậu tưởng là Jeffrey nhưng khi ngẩng lên lại phát hiện là người đàn ông đã tông xe mình.
Cậu rất khó chịu với thanh niên này, lái xe đang ngon lành, cậu vừa không phóng nhanh cũng không vượt ẩu, thậm chí xe trên đường cũng không nhiều, thế mà ầm một cái đã bị tông trúng đít xe, may mắn là không làm sao, ngón út cậu cứ phải dựng lên, không dám động đậy, đợi Jeffrey xử lý xong sẽ dẫn cậu đi viện.
Dù khó chịu trong lòng nhưng thân là người của công chúng, Liêu Thần Hi vẫn có thể vờ vịt chút đỉnh.
Cậu hạ kính xuống, cười với người bên ngoài.
"Ngại quá, xin lỗi cậu." Vu Tiêu cười đưa tay ra, nhìn chằm chằm Liêu Thần Hi.
Liêu Thần Hi thấy người ta cũng lịch sự xin lỗi đến thế rồi thì cũng bắt tay một cái, bảo
"Không sao, ai mà chẳng có lúc phân tâm!"
Đúng vậy, phân tâm.
Vu Tiêu nói
"Vừa nhìn thấy vị trí ghế lái là cậu tôi liền phân tâm."
Hả? Liêu Thần Hi nhăn mặt, nghi hoặc nhìn đối phương.
"Tôi là Vu Tiêu, có tiện để lại thông tin liên lạc không?"
Liêu Thần Hi thu tay về, nghiêm mặt: Xin lỗi.
Cậu kéo kính lên, dựa vào ghế lườm một cái, lòng nghĩ, quả nhiên ai cũng muốn tạo quan hệ với người nổi tiếng, cậu thấy cái người tên Vu Tiêu kia rõ ràng cố ý tông vào cậu, thêm nữa, cậu chợt thấy cái tên này có hơi quen quen, hình như đã nghe qua ở đâu đó rồi.
Jeffrey xử lý xong xuôi mọi chuyện thì đưa Liêu Thần Hi tới bệnh viện kiểm tra kĩ càng một lần, ngoài ngón út thì những chỗ khác đều không có vấn đề.
"Người kia có liên lạc lại với em không?"
Cao Duy nhìn ngón út Liêu Thần Hi, cau mày hỏi.
Không. Liêu Thần Hi bĩu môi
"Hình như em từng nghe ai nhắc đến người đó rồi, nhưng mà nhớ không ra."
Cao Duy quay đầu lại nhìn Ngô Dục Lâm, bảo với Liêu Thần Hi
"Đừng nghĩ nhiều, lần sau phải chú ý một chút, cảm thấy không ổn nhớ phải tìm Jeffrey ngay, sắp bắt đầu rồi, em chuẩn bị đi."
Anh đứng lên, vỗ vai Liêu Thần Hi, sau đó đi tìm Ngô Dục Lâm.
Liêu Thần Hi cảm giác anh có hơi lạ, cúi đầu gãi cổ Husky bảo Cha mày bị sao thế?
Husky làm nũng cọ đầu vào cậu, cậu ghét bỏ đẩy nó ra, bảo
"Tao là ba ba mày, không phải cha mày, mày đi kiếm cha mày mà làm nũng!"
Tập ba dự kiến sẽ để hai người đi bơi, nhưng ngón tay Liêu Thần Hi bị thương, nói gì Jeffrey cũng không chịu để dính nước, Liêu Thần Hi nói không sao thế nào cũng không lay chuyển.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!