Chương 7: (Vô Đề)

- Tôi hiểu rồi. Làm sao tôi dám chểnh mảng khi cô là sếp của tôi?

- Liam dừng hành động láo xược của mình lại và đưa cho người phụ nữ một chồng tài liệu dày.

Renee không quan tâm đến tình trạng bệnh tật của mình và lướt nhanh qua các trang.

Sau một lúc, một nụ cười hài lòng hiện lên trên môi cô.

- Tốt. Tôi biết những luật sư này không đơn giản như vẻ bề ngoài của họ. Họ đáng giá hơn nhiều so với số tiền anh ta đề nghị bồi thường!

- Chậc, nhưng họ là nhân viên của Stefan Hunt. Họ có thể tuyệt vời đến mức nào? -  Liam hỏi, bắt chéo chân trong khi dựa vào thành giường của cô.

- Tôi biết rất nhiều luật sư giỏi hơn họ. Nếu cô cần, tôi có thể giới thiệu cho cô một số luật sư.

- Không, tôi muốn họ.

- Renee nói với vẻ mặt kiên quyết. Cô có vẻ rất vui, hoàn toàn không bận tâm đến cuộc ly hôn của mình.

- Sếp, cô đang lên kế hoạch gì à? Tôi cảm thấy như mình có thể ngửi thấy một âm mưu đang đến với chúng ta.

- Liam tỏ ra vô cùng phấn khích.

"Bốn năm! Đã bốn năm trôi qua! Mình rất vui khi nữ thần đã trở lại! Nữ thần luôn đam mê với nghề của mình!"

- Thôi nào, nói cho tôi biết!

- Anh tiếp tục.

Renee nở một nụ cười nhẹ nhàng, ranh mãnh.

- Vội gì chứ? Anh sẽ sớm biết thôi.

Vì Liam đã quen với tính cách của Renee nên anh không hỏi thêm câu hỏi nào nữa. Anh đã biết rằng dù có thế nào đi nữa anh cũng sẽ không nhận được câu trả lời từ cô, và cô thậm chí có thể sẽ tức giận đến mức phải chặn anh lại nếu anh tiếp tục thúc ép.

Nếu điều đó xảy ra, Liam chắc chắn sẽ khóc hết nước mắt.

- Nhưng...

- Liam đứng thẳng người, cẩn thận thử thách giới hạn của cô.

- Cô có chắc là mình có thể vượt qua được... tảng băng đó không?

Hơn ai hết, anh biết rằng Renee thực sự yêu Stefan sâu sắc. Sẽ khá khó khăn để từ bỏ một người mà cô yêu nhiều như vậy.

- Thì sao nếu tôi không thể? Làm vợ anh ta mệt mỏi quá. Về cơ bản là mất mát đối với tôi... Giờ tôi chỉ muốn trở thành Renee Everheart thôi.

- Renee cảm thấy thất bại, nhẹ nhàng đáp lại.

Tại dinh thự nhà Hunt, Alexander Hunt và Francine Milford, cha mẹ Stefan, có phản ứng cực kỳ khác nhau về bụng bầu của Briar.

Francine vô cùng vui mừng, bám chặt lấy Briar khi nhìn cô từ trên xuống dưới.

- Ôi trời, cháu đang mang thai đứa con của con trai chúng ta! Cháu không biết đâu... Cô không thể ngừng khóc khi con trai cả của cô mất cách đây ba tháng. Cô cảm thấy chẳng còn ý nghĩa gì để sống kể từ đó... Đứa bé này hẳn là một thiên thần được thiên đường phái xuống, và nó ở đây để cứu cô! Thậm chí có thể là sự tái sinh của Tristan! Cháu phải tự chăm sóc bản thân và sinh con an toàn!

Ngược lại, Alexander tỏ ra buồn bã. Ông nhíu mày khi trừng mắt nhìn Stefan.

- Mày đã làm gì thế hả, đồ nhóc con?! Mày làm một người phụ nữ khác mang thai khi vẫn đang là chồng của Renee? Bây giờ con bé sẽ làm gì? Chúng ta không bao giờ được quên những gì ông nội con bé đã làm cho chúng ta! Nếu ông ấy không cứu ông già đó, thì gia tộc Hunt chúng ta đã c.h.ế. t từ lâu rồi!

- Ông già và tao đã hứa sẽ chăm sóc Renee chu đáo từ hồi đó. Nhưng mà, mày... Giờ thì tao phải nói gì với ông già đây, hả? Làm sao chúng ta có thể sống khi biết rằng mình đã phá vỡ lời hứa với ông Everheart?!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!