Chương 14: (Vô Đề)

Sau khi trở về khách sạn Phương Y và Trần Quân Du vào phòng nghỉ ngơi, chờ Hình Tứ giải quyết xong mọi chuyện, quyết định bước tiếp theo.

Phương Y mở máy vi tính ở trong khách sạn, kiểm tra hộp thư không ngờ nhận được thông báo từ Ôn Na.

Trong thư ghi rõ tối nay luật sư Ngôn cần họp với mọi người thông qua webcam, chủ yếu là nói về một số vấn đề ở trong công ty.

Phương Y theo bản năng nhìn xuống góc phải phía dưới màn hình, bây giờ mới hơn ba giờ, cách giờ cơm tối còn đến 4 tiếng, thời gian này cô có thể làm việc khác.

Cô lấy một quyển sách dày cộm từ trong ba lô, đeo mắt kính dựa vào giường nghiêm cẩn đọc.

Đây là cuốn sách luật cô mới mua về sau khi nhận lương, chủ yếu là muốn củng cố kiến thức, nỗ lực thăng tiến trong công việc.

Thời gian trôi qua quá nhanh, Phương Y chỉ mới đọc được vài trang sách, trong đó còn có rất nhiều vấn đề chuyên môn cô chưa hiểu rõ, cô nhìn đồng hồ, gần bảy giờ tối, Hình Tứ còn chưa trở về, xem ra chuyện riêng của anh ta vẫn chưa giải quyết xong.

Phương Y buông sách mở máy vi tính và phần mềm đối thoại trực tuyến lên, sau đó cô đi ra ngoài gõ cửa phòng của Trần Quân Du.

Trần Quân Du nhanh chóng mở cửa, đứng trước cửa hỏi: "Phương Y? Có chuyện gì sao?"

Phương Y lo lắng nói: "Trợ lý Trần, luật sư Hình vẫn chưa về, anh ấy có liên lạc với anh không? Trước khi đi anh ấy bảo sẽ về trước trời tối."

Trần Quân Du nói: "Anh vừa nói chuyện điện thoại với luật sư Hình, chuyện nhà dường như chưa giải quyết xong, tối nay chắc cũng không về kịp, chúng ta cứ họp với luật sư Ngôn trước đã."

Phương Y gật đầu nói: "Được, em trở về phòng, sắp bảy giờ rồi ạ."

Trần Quân Du lên tiếng: "Ừ, nhớ đừng online trễ."

Phương Y vội vàng chạy về phòng, đeo tai nghe chăm chú nhìn màn hình máy vi tính.

Bảy giờ, cuộc họp bắt đầu, màn hình xuất hiện hình ảnh ở công ty, gương mặt ai ai cũng nghiêm túc.

Luật sư Ngôn xuất hiện, sau khi xác nhận mọi người đã nghe giọng nói của mình, anh ta liền bắt đầu chủ đề chính.

Kỳ thực thư ký và trợ lý chỉ chịu trách nhiệm lắng nghe, thậm chí hình ảnh của họ cũng không xuất hiện, ngoại trừ Ngôn Tố và Chu Lạc Sâm. Đúng vậy, ngoại trừ Ngôn Tố, còn có Chu Lạc Sâm.

Phương Y lắng nghe Ngôn Tố nói chuyện, ánh mắt vô thức di chuyển qua gương mặt của Chu Lạc Sâm. Anh đeo kính không vành, mặc một chiếc áo sơ mi trắng, cổ áo mở ra. Anh xuất hiện trên màn hình còn đẹp hơn bên ngoài, đây là điều mà Phương Y vừa mới phát hiện.

Chu Lạc Sâm vẫn duy trì trầm mặc, hoặc là anh chỉ làm người "Dự thính", từ đầu đến cuối anh không nói chuyện.

Anh luôn cúi đầu xem cái gì đó, có đôi khi viết mấy chữ, hoặc đánh dấu vài ký hiệu, Phương Y quan sát Chu Lạc Sâm một lúc, ngẫu nhiên cô phát hiện anh đang cầm tài liệu liên quan đến công ty chế dược.

Kỳ lạ, đây không phải là công ty mà Đinh Dật Thăng làm việc hay sao? Vì sao luật sư Chu lại có tư liệu này?

Phương Y đang tự hỏi bản thân, trong màn ảnh Chu Lạc Sâm bỗng nhiên hướng gần về phía màn hình, góc độ này vừa khéo nhìn chằm chằm vào cô, thập phần vi diệu mặt đối mặt với Phương Y, mặc dù cô biết đối phương cơ bản không nhìn thấy mình, nhưng tim vẫn đập mạnh, mặt tự nhiên cũng ửng hồng.

Phương Y nhanh chóng dời mắt qua nhìn Ngôn Tố, chột dạ một chữ cũng không nghe lọt lỗ tai, chờ khi cô bình tĩnh nhìn lại, anh đã tắt webcam, bên tai cô truyền đến giọng nói của Ngôn Tố: "Luật sư Chu có chút việc bận phải rời trước, sẽ không dự thính cuộc họp này, chúng ta tiếp tục."

Phương Y thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy trái cây trên bàn cắn một miếng, dạ dày gầm gừ, cô cúi đầu nhìn thoáng qua, thở dài........

Bọn họ về nông thôn điều tra được bốn ngày thì trở về, trên mặt Hình Tứ ngày càng lạnh.

Trở lại công luật là chạng vạng tối, Hình Tứ trực tiếp đi vào phòng làm việc, Phương Y và Trần Quân Du về chỗ ngồi thu thập tư liệu.

Lần công tác này Phương Y không ngờ sẽ đi lâu như vậy, quần áo không mang đủ, lúc này cô chỉ muốn bay về nhà dọn dẹp và giặt quần áo.

Phương Y thu sếp tài liệu, đem những thứ quan trọng bỏ vào ngăn kéo, cầm ba lô đi xuống lầu, thật khéo, cách đó không xa cô nhìn thấy Chu Lạc Sâm và Doãn Triết Ngạn.

Doãn Triết Ngạn và Chu Lạc Sâm đang nói chuyện, đại khái là đang bàn về công việc. Dứt lời, Doãn Triết Ngạn đi trước, Chu Lạc Sâm giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, bỗng nhiên anh quay đầu lại, thiếu chút nữa đụng trúng người Phương Y.

"Luật sư Chu, xin lỗi!" Phương Y lên tiếng, mặc dù lỗi không phải do cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!