"Dao Dao, nay thấy bà về, tôi thật sự mừng thay Giang Trọng Lâm đấy."
Du Dao nhướng mày:
"… Tôi thấy anh ấy có mừng mấy đâu."
Dương Quân sửng sốt,
"Bà nói gì vậy, người vui nhất khi được gặp lại bà là ông ấy đấy."
Tựa như Dương Quân không thể hiểu nổi phản ứng của Du Dao, Du Dao cũng chẳng thể hiểu nổi ý của Dương Quân.
Nếu bảo Giang Trọng Lâm rất mừng khi thấy cô xuất hiện thì cô thực sự nhìn không ra, hai ngày nay anh chưa hề lộ vẻ kích động, mà trông anh cũng chẳng quá vui sướng.
Cô day huyệt thái dương, lòng dạ rối bời: "Tôi và anh ấy hẹn hò một năm, kết hôn một năm, cùng lắm chỉ mới bên nhau hai năm trước khi xa nhau bốn thập kỷ, có lẽ anh ấy đã sớm quên tôi rồi.
Giờ tôi đột nhiên xuất hiện, chắc anh ấy thấy hoảng hơn mừng, nếu là người khác thì có khi đã coi tôi như một gánh nặng, còn Giang Trọng Lâm tuy đã có tuổi nhưng vẫn có trách nhiệm như xưa, thế nên lúc nhận được tin báo mới đến đón tôi về.
Suy cho cùng cũng chỉ là do tính cách thôi.Bà nói gì vậy, bà không biết ông ấy thích bà đến mức nào sao?
"Du Dao tựa lên ghế, không quá khẳng định,"Ừ thì có thể trước đây anh ấy thích tôi thật, nhưng đã mấy chục năm rồi, trí nhớ anh ấy tốt nên may ra nhớ được tôi thôi chứ thích với thú gì nữa.
"Dương Quân nhìn cô, bỗng hỏi:"Giang Trọng Lâm chưa kể gì cho bà phải không?
"Trái tim Du Dao đánh cái thót:"Kể gì cơ?
"Dương Quân thở dài, mở thiết bị đầu cuối của mình lên, nhấn vài cái trên màn hình rồi đưa đến trước mặt Du Dao,"Bà xem, đây là trang web tìm người lớn nhất cả nước do cảnh sát xây dựng khi mạng dữ liệu lớn[1] được thành lập, thông tin về những người mất tích ở trên ấy được đổi mới hàng năm.
Muốn giữ tin thì năm nào cũng phải đóng phí, thế nên rất nhiều hộ gia đình đã bỏ cuộc sau một, hai năm không tìm thấy người.
Nhưng kể từ khi trang web ra đời, Giang Trọng Lâm vẫn giữ thông tin của bà ở đó, vẫn đóng phí hàng năm, bà có biết điều này có nghĩa là gì không?"
[1] Big Data Network () hay dữ liệu lớn, là một thuật ngữ cho việc xử lý một tập hợp dữ liệu rất lớn và phức tạp mà các ứng dụng xử lý dữ liệu truyền thống không xử lý được.
Dữ liệu lớn bao gồm các thách thức như giám sát dữ liệu, tìm kiếm, chia sẻ, lưu trữ, truyền nhận, trực quan, truy vấn và tính riêng tư.
Là dù bốn mươi năm đã trôi qua, anh vẫn luôn chờ cô trở về.
Cho dù ai nấy đều tin rằng cô đã chết, anh vẫn ấp ủ một tia hy vọng.
Nhìn ảnh của chính mình trên trang web, Du Dao hoàn toàn sững sờ.
"Đã nhiều năm như vậy mà anh ấy… Giang Trọng Lâm vẫn còn tìm tôi sao?" Cô ngỡ ngàng hỏi.
Thấy cô phản ứng như thế, trong lòng Dương Quân thấy xót xa thay cho đôi vợ chồng ly biệt đã lâu.
"Đương nhiên rồi. Bà bảo bà chỉ ngồi ở trung tâm phục vụ công dân một lát là nhân viên đã liên lạc được với Giang Trọng Lâm đúng không, chính bởi vì thông tin của bà được treo trên đây nên họ mới có thể tìm được thân phận của bà nhanh như vậy đấy."
Dương Quân tiếp tục: "Năm đó bà bỗng dưng mất tích, không để lại bất kì manh mối nào, Giang Trọng Lâm liên hệ với những người quen bà để dò hỏi tin tức, đến đồn cảnh sát lập hồ sơ, nhờ người thân và tất cả bạn bè để tâm tới hành tung của bà, gần như chuyện gì ông ấy cũng làm.
Chẳng biết một mình ông ấy đã lội qua lội lại phố lớn ngõ nhỏ gần nhà hai người bao nhiêu lần để tìm bà.
Hình như hồi đó Giang Trọng Lâm định ôn thi cùng thầy hướng dẫn, nhưng bà vừa mất tích, anh ấy cũng không đến trường nữa.
"Dương Quân nhớ tới Giang Trọng Lâm gầy trơ xương năm đó, một câu"gầy như que củi" cũng chẳng thể lột tả tình trạng của anh.
Cô cùng người bạn trai lúc bấy giờ không yên tâm, thường xuyên đến thăm anh, hỏi han về tin tức của Du Dao, kết quả có một lần trông thấy Giang Trọng Lâm nằm sõng soài trước cửa nhà, chìa khóa vẵn còn cắm trên cánh cửa khép hờ.
Hai người đưa Giang Trọng Lâm đến bệnh viện, sau khi anh tỉnh lại thì khóc thê lương một hồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!