Chương 27: Khi Sóng Thần Ập Đến Cánh Bướm Đã Nhẹ Nhàng Đậu Trên Một Cánh Hoa

Chỉ trong mười mấy phút nghỉ giữa giờ, tin một cô gái trẻ bí ẩn bỗng dưng xuất hiện khi thầy Giang đang dạy học nhanh chóng bùng nổ trên diễn đàn nội bộ ban xã hội Đại học Hải Thành.

Sau khi tập thể sinh viên điên cuồng tru tréo, một đàn chị đã tốt nghiệp nhiều năm, hiện đang theo giảng viên hướng dẫn theo đuổi học hàm cao hơn lặng lẽ xuất hiện, xác nhận thân phận của cô gái.

—— Đó là vợ thầy Giang, họ đã kết hôn hơn bốn mươi năm rồi.

Chỉ một câu đã khiến các sinh viên ngẩn tò te.

Ố, vậy thực tế cô Giang đã hơn sáu mươi rồi à, nhưng, nhưng sao cô trông trẻ quá vậy!

Không để họ kịp phát rồ tập hai, một đàn chị khác đã dẫn link một tin tức từng gây xôn xao dư liệu vào bài viết.

Tin có tiêu đề:

"Người vượt thời gian thứ năm —— Cô gái hai mươi tám tuổi xuyên qua bốn mươi năm".

Tuy đàn chị không nói thêm bất kì lời thừa nào, song, mọi người đều lặng thinh.

Ai cũng biết, thầy Giang từng kết hôn, nghe đâu vợ thầy hoặc đã mất vào bốn mươi trước, hoặc mất tích.

Sau khi tiến hành đối chiếu, hơn nữa liên tục được nhiều đàn anh đàn chị xác nhận, sinh viên ban xã hội bấy giờ mới tin sự kiện xuyên thời gian hiếm thấy này thật sự xuất hiện ngay trước mắt.

Thế mà bọn họ lại chả hay biết gì cả, thầy Giang giấu kín dữ! Nếu không có sự cố ngoài ý muốn kia, e rằng đó vẫn chỉ là bí mật.

"Mọi người đừng truyền bá việc này nhé, nhất là không nên đăng bất kì bài viết hay ảnh chụp nào liên quan đến cô Giang, vì thầy Giang đã làm đơn xin bảo mật, ảnh, video, tên, địa chỉ, bất cứ thứ gì tiết lộ tin tức cụ thể của cô Giang đều sẽ bị xóa bỏ, đồng thời thầy cũng có quyền khởi tố kẻ có hành vi ác ý đăng bài câu view câu like.

Nhờ tham gia chuyến du lịch của Hiệp hội Văn học năm nay mà tôi được gặp qua cô Giang, lúc ấy thầy Giang đã nói riêng với chúng tôi rằng, thầy sẽ tận lực không để lộ thân phận cô, hi vọng cô có thể sống yên bình, không bị quấy rối.

"Các em gái cảm tính ban xã hội đọc xong, mường tượng chuyện tình mất mà tìm lại nhưng phải đối mặt với tâm trạng phức tạp khi dung mạo người thương vẫn như xưa của idol nhà mình, chợt khóc nấc lên,"Thương quá đi, chắc idol buồn lắm!Òaaaa, đúng thế, đặt mình vào hoàn cảnh đó là thấy buồn chất đi được.

Tôi nghĩ chắc chắn thầy Giang rất yêu vợ, bốn mươi năm vẫn chưa đi bước nữa, vả lại mọi người để ý không, ban nãy lúc em gái kia, à nhầm, lúc cô Giang xuất hiện, thầy nhìn cô dịu dàng biết bao, muốn khóc thiệt sự á!Đàn chị trả lời:Không sai, thầy Giang tốt với cô ấy lắm.

Hồi đi du lịch ở nông trại, có lần cô cùng đi hái quýt với bọn chị, lúc cô quay lại, thầy cầm trái quýt cô cho, đứng nhìn theo theo bóng lưng cô rồi tự dưng cười.

Lúc cô trèo cây hái quả, thầy cũng lo sốt vó, cứ nghển cổ trông lên như muốn gọi cô xuống nhưng lại sợ cô mất hứng ấy."

Một loạt tin tức nóng sốt được truyền ra, do đó vào tiết học online kế tiếp của Giang Trọng Lâm, không cô cậu nào có thể tập trung nghe giảng.

Rất nhiều sinh viên lén lướt diễn đàn, nhiều hơn nữa là các em gái không nén nổi nước mắt khi nhìn thầy, hoàn toàn chẳng biết thầy mình đang giảng gì.

Chỉ mỗi thầy Giang – nhân vật chính của sự kiện này – là cực kì bình tĩnh, cứ bài tôi tôi giảng như chưa có chuyện gì xảy ra.

Cuối tiết, thầy Giang đẩy kính, mở hình chiếu phía phòng học ra.

Nhìn các sinh viên có phần non nớt kia lập tức thẳng lưng vờ nghiêm túc, anh ôn hòa nói:

"Tiết sau mọi người nộp một bài viết tổng kết về tiết này nhé."

Tim các bạn sinh viên chẳng hề nghe giảng run lên, sau đó bình tĩnh lại, nghĩ thầm, ơn giời, may mà có video quay lại.

Thầy Giang bất ngờ bổ thêm một nhát,

"Tiết này không có bản ghi."

Chúng sinh viên: … Gì cơ? Khoan đã, không phải chứ, thầy Giang không phải loại người diệt cỏ tận gốc như vậy mà! Sao thầy không chừa đường sống cho những đứa trẻ đáng yêu bọn em chứ!

Đến tận khi thầy Giang gật đầu cười với mọi người và ngắt kết nối rồi, tất cả vẫn chưa hoàn hồn.

Hồi lâu sau, một cậu trò giơ thiết bị đầu cuối lên, ngơ ngác bảo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!