Vừa trở về từ siêu thị, Du Dao thấy cửa nẻo mở toang.
Cô xách túi hoa quả mới mua vào nhà, bắt gặp một cô gái nom chừng suýt soát tuổi cô đang ngồi trên sô
-pha.
Thấy bóng dáng cô, cô gái nọ ngước mắt trông lên với vẻ ngạc nhiên, nhìn túi hoa quả trong tay cô thì đâm hiểu lầm, đứng dậy cười nói:
"Cậu tìm thầy Giang à? Thầy ấy đang bận tí việc, cậu ngồi đây chờ xíu nhé."
Du Dao nhướng mày trong khi cô nàng nhiệt tình bắt chuyện:
"Cậu là hàng xóm hay sinh viên của thầy Giang thế? Chắc là sinh viên ha, cũng học ở Đại học Hải Thành à? Hình như mình chưa gặp cậu bao giờ thì phải. Qua đây qua đây, để mình cất hoa quả vào tủ lạnh cho, ngồi đây chờ mình đi lấy nước nhé."
Du Dao: … Vì cớ gì mà cô đây lại cư xử như nữ chủ nhân của ngôi nhà này vậy?
Cô đưa túi hoa quả cho cô gái mà chẳng giải thích gì, sang ngồi ở phía bên kia sô
-pha, mở phần trò chơi Hành tinh hoang vu lưu từ hôm qua rồi bắt đầu làm nhiệm vụ của ngày hôm nay.
Cô gái rót nước bưng ra, thấy Du Dao tự tiện như vậy thì lấy làm khó chịu, cái người này bất lịch sự quá chừng!
"Cậu tự ý mở tivi nhà thầy chơi game thế không hay lắm đâu." Thầy Giang hiền thì hiền thật, nhưng đến nhà thầy chơi trò chơi thì quả là lạ lùng.
Dứt lời, cô nàng liếc trò chơi trên màn hình, ngạc nhiên nghĩ, tivi nhà thầy Giang cũng cài game cơ á?
Du Dao thấy cô gái nhíu mày thì hỏi:
"Thầy Giang đang làm gì vậy?"
Cô nàng ngờ vực nhìn sang, hơi đắn đo về lai lịch của cô, nghe vậy thì đáp ngắn gọn:
"Thầy đang tìm tài liệu mà thầy mình nhờ mình đến lấy. Cậu là… sinh viên của thầy hả?"
Du Dao thành thật lắc đầu: Không.
Cô nàng kinh ngạc: Vậy cậu là ai? Người này quen cửa quen nẻo vào nhà, tay xách hoa quả, mặt mày tự nhiên, làm cô tưởng là sinh viên tới thăm thầy Giang chứ.
Du Dao vừa định trả lời thì thấy Giang Trọng Lâm bước ra từ thư phòng, thế là cô ngoái lại bảo anh:
"Em mới mua dâu tây, để trong tủ lạnh ấy."
Gu ăn uống của hai người chẳng khớp là mấy, nhưng trong các loại trái cây thì đều thích dâu tây nhất, trước kia sống chung còn thường mua thức quả ấy về cùng thưởng thức.
Hôm nay Du Dao đi mua hoa quả thì bắt gặp dâu tây tại siêu thị, bấy giờ mới biết thời nay có đủ loại hoa quả trái mùa —— lại một chuyện tốt sau khi vượt thời gian.
Ít ra sau này sẽ không xuất hiện tình trạng tự dưng thèm gì đó cồn cào ruột gan nhưng chẳng xơi được vì trái mùa.
Du Dao chợt nhớ tới một chuyện hơi hơi mất mặt.
Lấy Giang Trọng Lâm chưa được bao lâu, vợ chồng mới cưới chẳng mấy ai là không gắn bó keo sơn, vào một đêm nào đó, sau khi kết thúc chuyện ấy, cô dang tay giang chân trên giường, nhìn mấy vết đỏ mờ mờ trên đùi, bỗng thấy thèm dâu tây.
Thèm khủng khiếp.
Có đôi khi con người ta kỳ quặc vậy đấy, dưng đâu thèm gì thì càng nghĩ càng không nhịn được.
Cô gác chân lên người Giang Trọng Lâm, bất chợt nâng cẳng đá đá anh.
Giang Trọng Lâm nhổm dậy tức thì, gương mặt trẻ trung tuấn tú còn vương sắc đỏ nhìn cô, mái tóc hơi ẩm ướt:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!