Chương 28: Nuông chiều

"Cuối tuần sau là Tết Nguyên Đán, tôi biết bắt đầu từ tuần sau mọi người sẽ lần lượt nghỉ phép về quê, nên đã chọn thứ sáu hôm nay để tổ chức cuộc họp thường kỳ cuối cùng trong năm nay."

"Trong năm vừa qua, tôi đã xem qua toàn bộ báo cáo tổng kết công việc của mọi người. Năm sau, tôi sẽ điều chỉnh phân công dựa trên kế hoạch công việc của năm mới."

"Về định hướng chung, trước đó tôi đã trao đổi với các tổ trưởng, ở đây cũng không ngại tiết lộ trước với mọi người. Chúng ta sẽ giảm bớt các dự án hợp tác theo chủ đề cố định, để quay những đề tài đa dạng hơn. Ngoài ra, cũng sẽ dồn nhiều năng lượng hơn vào mảng tự truyền thông."

"Dự án lần trước về cơ bản đã hoàn thành, sau Tết là có thể thanh toán tiền rồi. Vậy nên về phần hiệu suất, mọi người cứ yên tâm đón Tết vui vẻ."

Giản Minh sầm mặt lại: "Giám đốc Khương vất vả rồi, khoản tiền dự án này lấy được cũng chẳng dễ dàng gì nhỉ."

Khương Mẫn mỉm cười đáp: "Đúng vậy, còn phải cảm ơn tổ trưởng Giản nữa, giai đoạn đầu có thể giành được dự án này, công lao to lớn thuộc về anh."

Lời của cô thoạt nghe thì rất xuôi tai, nhưng mọi người ai cũng biết chuyện mấy hôm trước, đều hiểu Khương Mẫn đang ám chỉ điều gì.

Giản Minh hừ lạnh một tiếng: "Chỉ là gặp may thôi. Nhưng mà, hai dự án mà tôi định đàm phán bên này đã thất bại rồi. Năm nay tiền lương còn khó phát, tôi thấy sang năm còn khó hơn nữa. Dù sao thì tập đoàn Giản thị bên kia cũng đâu phải tổ chức từ thiện, sẽ không nuôi một đám người rảnh rỗi như chúng ta đâu."

Lời anh ta nói khá thẳng thắn, khiến ai nấy đều cảm thấy nặng nề trong lòng.

Năm nay việc vận hành của Lắng Âm đã vô cùng khó khăn, nghe nói mấy hôm trước Giản Minh đã gặp một chuyện rất mất mặt, dù sao anh ta cũng là người nhà họ Giản, cũng không biết sự hỗ trợ từ tập đoàn Giản thị có bị ảnh hưởng không...

Khương Mẫn vẫn tỏ ra như sắp mạnh tay cải cách để thúc đẩy công việc, không biết liệu sang năm Lắng Âm còn có thể tiếp tục tồn tại được nữa không...

Hai năm qua, các tổ chức công ích ngày càng khó tồn tại, một là hoàn toàn phụ thuộc vào nguồn tài chính của nhà nước, làm việc cho các cơ quan chính phủ. Hai là chọn con đường thương mại hóa hoàn toàn. Còn những tổ chức bị kẹp giữa hai con đường đó đều rất khó để duy trì lâu dài.

Khương Mẫn chú ý tới vẻ mặt của mọi người, trao đổi ánh mắt với Giang Tuyết Tư.

Giang Tuyết Tư mỉm cười: "Tổ trưởng Giản đúng là khéo lo quá, tháng nào tôi cũng đau đầu vì tiền, nếu tổ trưởng Giản tài giỏi như vậy, hay là sau này anh quản lý tiền bạc luôn đi?"

Giản Minh nhếch mép: "Mỗi người một việc, tôi quản tiền bạc làm gì."

Giang Tuyết Tư nói lời dịu dàng nhưng ẩn ý thâm sâu: "Nếu tổ trưởng Giản không muốn quản tiền, vậy cũng đừng lo lắng quá nhiều làm gì."

"Chuyện năm sau để năm sau hẵng nói, mọi người muốn nghỉ phép thì cứ theo quy trình trên OA mà làm đi."

"Tan họp."

Khương Mẫn và Giang Tuyết Tư cùng nhau ra ngoài, thì thầm nói chuyện.

"Trước đây Giản Minh còn biết giả vờ một chút, giờ thì càng ngày càng lộ rõ bản chất."

"Không giả vờ được nữa thì tốt, chúng ta cũng ngày càng không thể chịu đựng anh ta được nữa."

"Cũng đúng, kể từ khi Tiểu Lâm đến, vị trí tổ trưởng nhóm quay phim của anh ta ngày càng lung lay."

"Nhưng cũng đừng nóng vội quá, bên Giản Yến Bình cậu đã hỏi chưa?"

"Chưa, hai lần trước vẫn chưa có cơ hội thích hợp để mở lời, tâm tư của Giám đốc Giản rất sâu, không dễ thăm dò, để sau Tết đi."

"Thôi được rồi, còn mấy ngày nữa là nghỉ rồi, đừng nghĩ đến mấy chuyện phiền lòng này nữa."

Giọng Giang Tuyết Tư trở nên vui vẻ: "Ngày mai được đi chơi rồi!"

Khương Mẫn cười: "Đúng vậy."

Hôm qua Đường Tiểu Ngữ đã gửi định vị, nói rằng mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa, sẽ chơi hai ngày ở đó và ngủ lại một đêm.

Ngoài ra, cô ấy còn nhiệt tình mời Giang Tuyết Tư và Mễ Duy cùng đi, nói rằng đông người sẽ vui hơn, ăn uống cũng thấy ngon miệng hơn.

Mễ Duy thích chơi, đương nhiên đồng ý ngay, Giang Tuyết Tư cũng vui vẻ nhận lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!