"A a a a cút đi cút đi…
"Sở Lạc vừa gào thét vừa đạp rơi chiếc giày bên chân trái, tiếp tục leo lên chỗ cao trên cây. Cái cây này có một nhánh cây rất to chìa ra ngoài, còn có thể dùng để nghỉ ngơi. Sau khi an toàn, Sở Lạc không còn chút sức lực nào nằm trên nhánh cây, ghé mắt nhìn xuống phía dưới nhánh cây còn có thể nhìn thấy con sói đói kia đang hung hãn tru lên với mình."Về nhà, ta muốn về nhà...
"[Không thể trở về nha, xin mời ký chủ nhanh hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến. Nếu không thì với cái thể chất xui xẻo này của ngươi thì sẽ gặp nguy hiểm mà chết bất đắc kỳ tử bất cứ lúc nào.] Khóe miệng Sở Lạc méo xệch. Không về nhà được, vậy nàng chỉ còn cách tiếp nhận vận mệnh của Sở Lạc thôi sao? Không hiểu sao đột nhiên biến thành kẻ xui xẻo, hơn nữa còn là một kẻ xui xẻo có thể chết bất cứ lúc nào. An ủi duy nhất, chính là mình có hệ thống. Chờ chút... Sắc mặt của nàng bỗng nhiên nghiêm túc lên."Hệ thống, nếu bản thể của ngươi là Hoa Tịnh Đế Song Sinh, vậy có phải bên chỗ Sở Yên Nhiên cũng có hệ thống hay không?
"[Lúc điểm khí vận của một bên giảm xuống đến -10.000 điểm, hệ thống sẽ tự động kích hoạt, trợ giúp bên yếu thế kéo lại giá trị khí vận chênh lệch.] [Nhưng khi giá trị khí vận đạt đến -10.000 điểm, cũng có nghĩa là tử vong.] [Cho nên, Sở Lạc ban đầu đã chết, ngươi bây giờ, là Nữu Hỗ Lộc Sở Lạc! ]"Ta cảm thấy bây giờ không phải là lúc chúng ta nói chuyện về phim truyền hình."
[Được rồi, ngươi xuyên tới đây chính là vì đoạt lại một chút khí vận cho Sở Lạc ban đầu, mà sau khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ tân thủ cũng chính là bắt đầu nghịch thiên cải mệnh.]
[Hiện tại giá trị khí vận của ngươi là -9949 điểm, mà giá trị khí vận bên Sở Yên Nhiên là +9949.
]
[Hoàn thành nhiệm vụ, đoạt lại khí vận thuộc về mình, khí vận của Sở Yên Nhiên bên kia cũng sẽ giảm bớt tương ứng.
Khi giá trị khí vận của ngươi từ số âm chuyển thành không, khí vận của nàng ta cũng trở về không.
]
[Số 0 cũng không có nghĩa là không có khí vận mà nghĩa là mệnh cách của các ngươi bằng nhau, các ngươi trở lại trạng thái lúc đầu khi mới sinh ra, không ai có thể tự tiện quyết định vận mệnh của ngươi cả.
Mệnh của ngươi sau đó sẽ nắm trong tay của mình.
]
[Đến khi đó hệ thống cũng hoàn toàn biến mất.
]
[Đừng, tuyệt đối đừng nhớ ta! Sở Lạc, ta vẫn luôn ở trong lòng ngươi.
]
"Ta còn nhớ ngươi nữa à?" Sở Lạc muốn khóc: "Có phải ngươi kéo ta vào thế giới tu tiên này không? Ngươi đưa ta trở về đi!"
[Be ~ be ~]
Phía dưới là tiếng sói đói còn đang gào thét, gào đến mức Sở Lạc cũng đói bụng.
Nàng nhìn quanh bốn phía, lúc này mới phát hiện mình đang ở trong bãi tha ma.
Được rồi, vì mạng sống, lá gan cũng to lên rồi.
Lại nhìn con sói đói đang gấp đến độ không ngừng cào thân cây kia.
Được, hai ta so xem ai hơn ai.
Cho dù ta có chết ở trên cây này thì cũng không chết trong miệng ngươi!
Không thể không nói, bình kim sang dược đặc hiệu do hệ thống khen thưởng này có hiệu quả rất tốt.
Sở Lạc rất mệt, nằm trên nhánh cây rồi ngủ thiếp đi.
Đến khi tỉnh lại, cảm giác đau đớn trên người đã giảm bớt rất nhiều.
Lại nhìn xung quanh cây đại thụ đã không còn bóng dáng của con sói đói kia nữa, nhưng Sở Lạc vẫn không dám khinh thường, mạng nhỏ chỉ có một, không còn mạng thì cái gì cũng không còn.
Thật cẩn thận động đậy thân thể, lại đổi một góc nhìn khác, quả nhiên nhìn thấy con sói kia đang trừng đôi mắt xanh lè xanh lét trốn ở sau một góc cây khác, tùy thời mà động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!