Chương 15: Mở Ra Chế Độ Chạy Trối Chết

"Sư tỷ, thanh trường thương này thì sao?"

Thấy bộ dáng có vẻ rất hứng thú của Sở Lạc, vị sư tỷ kia liền tiến lên, gỡ trường thương xuống.

"Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương, cán thương được làm bằng tuyết trúc trăm năm, mũi thương dùng Xích Tinh Hổ Nha, mà lửa dùng để luyện khí chính là ở ngày cực hàn, từ trung tâm tuyết trúc dựng dục ra một đám lửa cực mạnh, trong một vạn cây tuyết trúc cũng chưa chắc có thể dựng dục ra một đám lửa như vậy, hơn nữa một đám lửa này, nhiều nhất cũng chỉ có thể rèn đúc năm kiện linh khí.

"Sở Lạc cầm Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương trong tay, một cảm giác ấm áp trong nháy mắt từ cán thương truyền tới lòng bàn tay. Cây trường thương này cũng không nặng như trong tưởng tượng của nàng, ngược lại còn uyển chuyển nhẹ nhàng linh động. Sở Lạc thuận tay kéo một cái hoa thương xinh đẹp, mũi thương lướt qua truyền đến tiếng gió xào xạc, trong mơ hồ xen lẫn tiếng hổ gầm trầm hậu. Nắm Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương càng lâu, Sở Lạc càng thích nó."Cái này bán như thế nào?"

"Đây là linh khí hạ phẩm, không giống với những pháp khí bình thường, chỉ cần hai trăm linh thạch thượng phẩm." Nữ tu vừa cười vừa nói.

Nhưng nụ cười trên mặt Sở Lạc lại cứng đờ.

Một viên linh thạch thượng phẩm là một ngàn viên linh thạch trung phẩm, một viên linh thạch trung phẩm là một ngàn viên linh thạch hạ phẩm, hai trăm linh thạch thượng phẩm chẳng khác nào hai trăm triệu viên linh thạch hạ phẩm.

Hạ Tinh Châu để lại cho nàng ba viên linh thạch thượng phẩm mỗi tháng cho đệ tử tinh anh Lăng Vân Tông, nàng lại từ Thuê Đường nhận được ba viên linh thạch hạ phẩm là lương tháng của đệ tử ngoại môn, còn có bốn viên linh thạch hạ phẩm mà mình lấy được sau khi bị đánh cướp.

Sở Lạc nhìn Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương trên tay mình, lưu luyến không rời.

Ở cái tuổi nghèo khó nhất của nàng, lại gặp được bảo bối muốn có nhất.

"Tiểu sư muội, chọn cái này sao?

"Nữ tu ở một bên cười hỏi. Sở Lạc bất đắc dĩ trả lại Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương."Cái linh khí này cũng không được sao?" Nữ tu có chút kỳ quái, vừa rồi rõ ràng nàng ta nhìn thấy Sở Lạc rất thích nó.

"Chọn cái này."

Sở Lạc kiên định nói: "Chờ ta tích cóp đủ linh thạch, nhất định sẽ tới mua!"

Sau khi ăn no ở Bình An Phường, Sở Lạc nhanh chóng trở về Giảng Đạo Tràng.

Nàng phải tăng tốc tu luyện, nhanh chóng mạnh lên.

Ở trong thế giới này, tu vi mãi mãi là sức sản xuất đệ nhất, cường giả ở nơi nào cũng có thể kiếm được linh thạch!

[Nhìn thấy ký chủ nỗ lực tích cực như vậy, trong lòng ta cũng rất vui mừng nha!]

Liên tiếp nửa tháng, Sở Lạc đều trải qua ba giờ một tuyến sinh hoạt, ở chỗ ở của đệ tử rửa mặt, nhìn xem Hạ Tinh Châu có tới tìm mình hay không, đi Bình An Phường lấp đầy bụng, thời gian còn lại tất cả đều trở về Giảng Đạo Tràng để tu hành.

Sau khi sư huynh khoai lang nướng giảng bài ở đây vài ngày thì không tới nữa, đệ tử mới bên này bình thường cứ mấy ngày sẽ đổi một vị đệ tử nội môn đến đây dạy dẫn khí nhập thể cùng một ít thuật pháp cơ sở, mà mỗi một lần học tập, Sở Lạc đều không vắng mặt.

Một đệ tử mới như vậy mà mỗi ngày đều kiên trì tu hành trên Giảng Đạo Tràng, ngay cả các đệ tử cũ ở bên cạnh sau khi nhìn thấy cũng kinh ngạc.

[Chúc mừng ký chủ tu vi tiến vào Luyện Khí tầng hai, thu hoạch được 10 điểm khí vận khen thưởng, mở khóa thiên phú mới —— Rèn Thể.]

[ Phương pháp tu hành của đạo tu sơ kỳ chia làm hai loại: Tu pháp và tu thể.

Tu thể không có ngưỡng cửa, người bình thường cũng có thể đi con đường này, nhưng giới hạn cao nhất của tu thể là Kim Đan kỳ.

Thân thể của người tu pháp không cường hãn bằng người tu thể, năng lực chiến đấu cũng không mạnh bằng.

Một bộ phận tu sĩ sẽ đồng thời tiến hành tu luyện theo cả hai con đường này, đồng thời đề cao thể phách và sức chiến đấu, đối với tốc độ tu hành cũng có nhiều tiến bộ.]

[Thiên phú Rèn Thể là:

Một, mở ra Tạo Vật Chi Cảnh, căn cứ tình huống thân thể hiện tại của ký chủ tạo ra áp lực hợp lý, nâng cao hiệu suất tu thể lên 100%; Hai, trong quá trình tu thể của ký chủ đề cao lực lĩnh ngộ, giảm bớt thời gian lĩnh ngộ cần thiết.]

[Nhận được vật phẩm sơ cấp Tôi Thể Tạp, có sử dụng ngay bây giờ không?]

Sở Lạc mở mắt, rời khỏi Giảng Đạo Tràng, chạy về chỗ ở của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!