[Ngoại truyện: Đại Lương]
Xin lỗi mọi người, tôi đã nói dối.
Tôi không phải Lương Lương.
Dù tôi đến từ tương lai nhưng tôi cũng không phải là cô ấy.
Lương Lương, tôi là con gái của mẹ.
Con gái của mẹ và Khương Uyên.
Mẹ ơi, mẹ có muốn biết thế giới ban đầu là như thế nào không?
Hai tên côn đồ kia dễ dàng bắt mẹ đi, dù sao thì chìa khóa nhà cũng là cha dượng của mẹ đưa cho bọn họ.
Họ ném mẹ lên chiếc xe minibus không có giấy phép.
Không có gì khác.
Mẹ trở thành một con gà mái trong lồng sắt.
Mẹ vừa thông minh, xinh đẹp lại có sức khỏe tốt.
Rất nhanh đã trở thành món hàng yêu thích của ông chủ.
Mẹ nghĩ rằng chỉ cần sinh một đứa con, bà ngoại sẽ đón mẹ về cho mẹ học tiếp cấp ba, nhưng bọn họ vốn dĩ chẳng quan tâm đến sống ch. ết của mẹ đâu.
Trong khoảng 5 năm, mẹ sinh được 4 đứa trẻ.
Một trong những khách hàng đặt trước muốn hai đứa trẻ sinh đôi, nhưng cơ thể mẹ đã suy nhược, sinh non trên đường, buộc phải m. ổ b/ụng, thân thể từ đó càng yếu ớt.
Thấy mẹ không còn tác dụng nữa, họ muốn đưa mẹ đến Trạm thu hồi.
Trên đường đi, thành công trốn khỏi cốp xe.
Mẹ quyết tâm muốn ch. ết, không chút do dự nhảy xuống đường xe nườm nượp.
Nhưng may mắn thay, mẹ không ch. ết.
Người phụ trách vụ án buôn bán người trái phép này vừa vặn lại là bạn cũ của mẹ, Khương Uyên.
Bố thích mẹ từ lâu, mấy năm nay vẫn luôn tìm kiếm tung tích của người.
Nhưng mối quan hệ này gần như bị mọi người phản đối.
Tuy rằng mẹ nhiều lần nhẫn tâm từ chối, cảm thấy mình không xứng, nhưng bố vốn chẳng hề đề ý đến những lời bàn tán ngoài kia, nhất quyết muốn ở bên mẹ.
Vài năm sau, tôi ra đời.
Từ khi còn nhỏ, tôi đã mơ hồ nhận thức được rằng mẹ mình khác với những người khác.
Bà ấy đặc biệt yếu, phải đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe định kỳ.
Trên bụng mẹ có nhiều vết sẹo khủng khiếp.
Mẹ sợ bóng tối, bóng đèn trong nhà luôn phải bật sáng.
Mẹ không dám nằm thẳng để ngủ mà đã quen cuộn tròn thành quả bóng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!