Edit: Điềm Điềm
Thế hệ đầu của Kinh Cức đã tạo ra một làn sóng cuồng nhiệt trong kỳ nghỉ hè này. Trước đó, không ai có thể ngờ rằng người thanh niên từ thành phố B này mang theo đội ngũ trẻ tuổi của mình trong một thời gian ngắn lại gây ra một sự chấn động lớn như vậy ở thành phố C.
Và sự rầm rộ này vẫn đang không ngừng lấy thành phố C làm trung tâm, khuếch tán ra bên ngoài, cho đến khi thịnh hành trên toàn quốc.
Mấy ngày nay Lục Kinh bận rộn đến mức chân không chạm đất, có đôi khi trực tiếp ngủ ở trong công ty. Trác Duyên đã gần một tuần không gặp anh.
Kể từ lần cuối cùng gặp phải chuyện như vậy ở KTV, Chương Mân và bọn họ gần gũi hơn rất nhiều, cũng theo bọn họ đi học võ.
"Trác Duyên, hôm nay tôi đến nhà cậu ăn cơm được không?" Trong giờ học Chương Mân chạy tới tìm Trác Duyên, trông mong nhìn cậu: "Gần đây công ty của ba tôi gặp phải một số chuyện, thường xuyên không ở nhà, tôi cũng không biết làm…
"Hàn Xương đẩy hắn ta sang một bên, tức giận nói:"Vậy thì tự học, người lớn như vậy còn coi mình là trẻ con!
"Hắn cảm thấy Chương Mân này so với trước kia càng thêm không biết xấu hổ. Hàn Xương lập tức không còn gì để nói, hắn quả thật thường xuyên đến nhà Trác Duyên ăn cơm, nhưng bọn Trác Duyên cũng sẽ thường xuyên đến nhà hắn ăn cơm, Chương Mân ngoại trừ bán thảm còn có thể làm gì? Trác Duyên buông khăn lau mồ hôi xuống:"Phải tính phí, một bữa cơm dựa theo giá thị trường, 10 tệ.
"Hàn Xương cười he he:"Có nghe thấy không?Cậu coi chúng tôi là đồ ngốc sao?" Hàn Xương cũng không tin lý do của hắn ta:
"Ba cậu mở công ty, tốt xấu gì cậu cũng là phú nhị đại chứ? Làm thế nào cậu có thể không có tiền được?"
"Không gạt các cậu, ba tôi đã lâu không cho tôi tiền tiêu vặt, ông ấy nói gần đây công ty có chút khó khăn, ông ấy bận rộn chuyện của công ty, nào có thời gian trông chừng tôi chứ?" Chương Mân cô đơn cúi đầu.
Trác Duyên đại khái đoán được một ít nguyên nhân.
Cách cuộc khủng hoảng tài chính chưa đầy một năm, thị trường đã xuất hiện vấn đề, nhưng hiện tại loại vấn đề này còn chưa bộc phát ra, đợi đến khi bộc phát ra cũng không thể vãn hồi.
Đây là quy luật thị trường, cậu tuy rằng biết nguy cơ sắp tới, cậu cũng không có cách nào nói cho mọi người biết, mặc dù nói cho họ, cũng không có cách nào tránh được.
Nhưng mà quốc gia xem như là tốt rồi, chính phủ cấp lực, bị tập kích không lớn như các quốc gia khác. Thị trường không có trầm lắng như vậy, một số doanh nghiệp vẫn có không gian sinh tồn, cái này phải xem sức sống của chính họ.
"Được rồi, vậy trước tiên cho thiếu đó."
Trác Duyên không quan tâm mấy bữa cơm, cậu chỉ không muốn Chương Mân cảm thấy đồ vật quá dễ dàng đến tay mà thôi.
Sự kiện KTV lần trước thật ra là cảnh sát đang truy bắt tội phạm xã hội đen, không nghĩ tới KTV này lại liên quan đến các băng đảng.
Sở dĩ Trác Duyên không biết là bởi vì vài năm sau KTV này đóng cửa không tồn tại, cho nên trong hồ sơ căn bản cũng không có đề cập tới.
Thành phố C bình thản bên ngoài trào ngầm bên trong trên cơ bản không ảnh hưởng đến người dân. Cảnh sát căn cứ vào thông tin trên thư cung cấp phá được một ổ nhóm khác, trong công tác chống lại thế giới ngầm đã đạt được tiến bộ đột phá.
Hàn Minh ngày đêm tăng ca, tuy rằng thân thể mệt mỏi, nhưng tình trạng tinh thần vô cùng tốt. Bọn xã hội đen này đã kiêu ngạo rất nhiều năm, lần này rốt cục có thể đưa bọn họ ra trước công lý, đây đương nhiên là một chuyện đáng mừng.
Đầu tháng tám, tiền bồi thường giải phóng mặt bằng đã được giải ngân, anh em Đỗ Dần cũng từ nhà Trác Diên chuyển ra ngoài, ở trường học tìm một căn nhà thuê, thời hạn thuê một năm.
Trác Duyên và Hàn Xương mỗi ngày đều đến nhà Đỗ Dần học thêm, hiệu quả hơn một tháng vẫn rất lớn. Trác Duyên trên cơ bản hiểu được hết những điểm kiến thức trung học, thời gian còn lại chính là củng cố.
"Yến Tử, cậu vừa mới nói chuyện gì với Đỗ Dần đó?"
Hàn Xương nghe Trác Duyên cùng Đỗ Dần ở đó thảo luận chuyện mình nghe không hiểu, trong lòng có chút buồn bực.
Trác Duyên dừng một chút, thật ra cậu có chút khó xử. Bởi vì kiếp trước cậu không biết Đỗ Dần, mà bây giờ từ trên người Đỗ Dần cũng thấy được một chút bóng dáng lúc trước của mình, cho nên muốn trợ giúp và bồi dưỡng Đỗ Dần.
Nhưng Hàn Xương thì khác.
Hàn Xương ở kiếp trước là cảnh sát, từ nhỏ hắn đã sùng bái chú Hàn, cho nên vẫn coi cảnh sát là ước mơ nghề nghiệp của hắn.
Kiếp trước Hàn Xương cũng thực hiện được ước mơ của mình, trong mắt Hàn Xương, hắn có thể không có tiền, nhưng hắn không thể không đi bắt kẻ xấu.
Trác Duyên không phải không nghĩ tới việc để Hàn Xương gia nhập sự nghiệp của mình. Hàn Xương là một người anh em rất trọng nghĩa khí, đáng tin cậy, nếu Hàn Xương có thể cùng bọn họ khởi nghiệp, cậu vui vẻ còn không kịp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!