Chương 28: (Vô Đề)

Edit: Điềm Điềm

Trác Tường đen mặt trở về nhà, vợ Nghiêm Linh đang ngồi trên sô pha thoải mái xem phim truyền hình, nhìn sắc mặt ông không tốt, cũng không đứng dậy, mà lấy mắt nhìn ông:

"Sao vậy? Được không?"

Trác Tường hừ lạnh một tiếng, đặt mông lên sô pha: "Mặt mũi cũng mất hết rồi!

"Nghiêm Linh cầm lấy quả cam trên bàn trà, vừa bóc vừa nói:"Em đã nói với anh rồi, bảo anh đừng đi tìm nó, anh nói nó thì biết gì?

Dù sao bây giờ anh đang có tiếng nói nhất trong công ty, trực tiếp lấy tiền không phải là được rồi sao?

"Trác Tường trừng mắt nhìn bà một cái:"Quan điểm của phụ nữ!

"Nghiêm Linh bị ông rống đến sửng sốt, sau đó bĩu môi, không sao cả tựa vào sô pha, ăn cam xem TV."Viễn Hàng đâu?

"Trác Tường trầm mặc một hồi hỏi bà. Nghiêm Linh chỉ lên lầu:"Làm bài tập về nhà, lần trước thi tháng nó thi top năm trong lớp, giảm hai thứ hạng, lần thi cuối kỳ này nó phải cố hết sức chứ?"

"Ừm. " Trác Tường gật đầu: "Đúng là nên cố gắng hết sức.

"Một lát sau, Nghiêm Linh vẫn nhịn không được nói:"Em nói anh nghĩ sao vậy? Không phải chỉ là một thằng nhóc sao, anh còn sợ nó à? Dỗ không được thì thôi, dù sao nhìn bộ dạng của nó cũng không có tiền đồ gì, anh còn sợ công ty bị nó nuốt sao? Anh lo lắng làm gì!

"Bà nói xong trợn trắng mắt. Trác Tường thở dài một hơi thật sâu:"Nếu là trước đây anh lo lắng làm gì, nhưng bây giờ thì khác, em có biết Trác Duyên có quan hệ với ai không?

"Nghiêm Linh phun ra hạt cam,"Ai vậy?"

"Lục Kinh." Ông khó khăn nhổ ra hai từ.

"Lục Kinh là ai vậy? Người thân nhà chúng ta dường như không có tên này, phải không?

"Gương mặt Nghiêm Linh bảo dưỡng kỹ lộ ra vẻ hoang mang. Trác Tường trừng mắt nhìn bà một cái, chỉ cảm thấy vô lực:"Quên đi, nói với em cái rắm, thật sự là kiến thức ngắn!

"Nói xong liền tức giận đi lên lầu. Nghiêm Linh nhìn ông trợn trắng mắt, tiếp tục xem phim truyền hình của bà. Trác Tường đang chuẩn bị đi thư phòng, thì thấy cửa phòng con trai mình mở ra, Trác Viễn Hàng từ trong phòng đi ra:"Ba, ba về rồi à?

"Trác Tường gật đầu, trên mặt có chút nếp nhăn lộ ra nụ cười hiền lành, Trác Viễn Hàng từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là kiêu ngạo của ông:"Ừm, bài tập về nhà đã làm xong chưa?"

"Làm xong rồi ạ."

"Làm xong thì đi ôn tập đi, sắp thi cuối kỳ rồi, không thể lơi lỏng.

"Trác Tường vẫn luôn giáo dục Trác Viễn Hàng như vậy. Người một nhà coi thành tích so với cái gì khác cũng nặng hơn, mà Trác Viễn Hàng cũng đúng như bọn họ mong muốn, là một học sinh giỏi siêng học ưu tú."Ba, con có chuyện muốn hỏi ba một chút.

"Tay Trác Viễn Hàng vô thức vu0t ve tay nắm cửa. Trác Tường sửng sốt một chút:"Vào đi.

"Trác Viễn Hàng theo ông vào thư phòng, ngồi xuống đối diện ông:"Ba, hôm nay ba lại đi tìm Trác Duyên à?

"Trác Tường nhíu mày:"Viễn Hàng, những chuyện này không liên quan gì đến con, con học tập thật tốt đi.

"Trác Viễn Hàng có chút bướng bỉnh:"Ba, con đã nghe ba nói với mẹ rồi, Lục Kinh có phải là tập đoàn Lục thị kia hay không?

Con nhớ ba đã đề cập tới trước đây.

"Ánh mắt Trác Tường nhìn Trác Viễn Hàng mang theo vài phần tán thưởng:"Đúng vậy, con nói không sai, Lục Kinh chính là cậu ấm của tập đoàn Lục thị, mà người giám hộ hiện tại của Trác Duyên chính là hắn ta."

"Cái gì?"

Trác Viễn Hàng kinh ngạc hỏi ra tiếng: "Bọn họ làm sao lại có quan hệ?" Gã giống như nghĩ đến cái gì đó: "Đúng rồi, ngày đó tan học con tìm Trác Duyên, kết quả nó lên xe của một người đàn ông, chẳng lẽ người nọ chính là Lục Kinh?

"Trác Tường từ một bên bàn lấy ra một quyển tạp chí, lật mấy trang, chỉ người trong ảnh:"Con nhìn xem.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!