Chuyện là như thế
này, lúc Trần Niệm Niệm xuống căn tin thì vừa vặn nghe được một bàn nữ
sinh bên cạnh đang nói chuyện phiếm, lúc nói nhiều lần nhắc đến tên Thư
Tình.
Cô ấy chuyển tới gần bàn một chút, vểnh tai lên nghe.
Không ngờ lại nghe thấy một câu chuyện mang đầy tính đả kích ngôn luận, nói
cái gì mà Thư Tình cả đêm không về, qua đêm ở nhà thầy giáo, hôm nay còn gióng trống khua chiêng ngồi xe thầy giáo về trường học.
"Tớ đã cảm thấy khó hiểu từ lâu rồi, không phải cô ta cũng chỉ có hai con mắt một cái mũi thôi sao? Tại sao cả chủ nhiệm và trợ lý sinh viên đều thích cô ta như vậy? Không ngờ cô ta là người bồi ngủ".
"Không thể nói như vậy, biết đâu người ta và thầy Cố yêu nhau thật lòng thì sao?". Có người cười nhạo nói.
Yêu nhau thật lòng?. Có người mất hứng, chanh chua nói,
"Cô ta thì có tài đức gì? Thầy Cố làm sao có thể coi trọng cô ta?".
Trần Niệm Niệm là người bao che khuyết điểm, không ngại tối qua vừa cãi nhau với Thư Tình, nhưng tuyệt đối không thể nghe người khác nói xấu cô ấy.
Cô ném đũa xuống, lạnh lùng mắng mấy người kia một câu:
"Đồ ăn cũng không ngăn được miệng chó".
Sau đó rời khỏi bàn ăn, trở về phòng ngủ nói việc này cho Thư Tình.
Thư Tình trợn tròn mắt, luống cuống tay chân mặc quần áo vào rồi xuống giường, Cậu nghe ai nói?.
"Một đám lớp tiếng Pháp". Trần Niệm Niệm vẫn còn nổi nóng,
"Tớ đoán chắc là do lần trước lớp chúng ta đứng đầu cuộc thi biện hộ, bọn họ không cam lòng thua chúng ta, cho nên vẫn ghen ghét trong lòng".
Mà cuộc thi đó Thư Tình là người đại diện đi thi, thảo nào bị người ta hận.
"Cũng có khả năng là mấy cô đó thích thầy Cố, nên ....". Tần Khả Vi ném bút
trong tay đi, xắn tay áo,
"Tớ nhớ phòng ngủ của mấy người đó, đi, đi tìm!".
Thấy hai người họ còn kích động hơn cả cô, Thư Tình lại
tỉnh táo hơn, giữ chặt lấy Tần Khả Vi,
"Có lẽ tớ biết ai là người truyền đi, đừng nóng vội".
Cô gọi điện cho Dư Trì Sâm, muốn lấy số di
động của Tống Dư, lúc gọi điện đến Tống Dư còn giật mình, giọng điệu
cũng rất nhiệt tình, Thư Tình lời ít ý nhiều, nói câu nói của Cố Chi với cậu ta, Xuống lầu.
Sau đó cô cầm di động đi thẳng tới ký túc xá nam.
Tống Dư mặc áo bông màu trắng, quần jean màu xanh đậm, gương mặt trẻ con có ý cười nhàn nhạt, đi nhanh ra từ trong hành lang.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!