Chương 10: (Vô Đề)

Sau khi nói lời cảm

ơn một lần nữa tới Cố Chi và bác sĩ Trương, Thư Tình đang chuẩn bị ra

ngoài thì bỗng nhiên Cố Chi gọi cô lại: Em trở về thế nào?.

Thư Tình dừng lại, thấy anh cởi áo blu ra, sau đó cầm áo khoác trên giá treo áo, nhưng chỉ đặt lên tay, không định mặc vào.

Cô chần chờ một lát, vẫn nói thật:

"Bây giờ tàu điện ngầm đã đóng cửa rồi, em định tìm một quán McDonal hoặc tiệm net ở tạm một đêm, sáng mai về trường".

Cố Chi hơi nhướn mày lên một chút, vừa đi ra ngoài, vừa nói ngắn gọn: Tôi đưa em về.

Niềm vui từ trên trời rơi xuống! Không cần phải ở ngoài cả đêm rồi!

Nhưng vui vẻ thì vui vẻ, Thư Tình vẫn khách khí nói một câu: Cảm ơn thầy cố!

Thư Tình đi theo Cố Chi ra ngoài, mới phát hiện Trương Diệc Chu vẫn còn

đang đứng cạnh cửa, cậu ta xoay người nhìn cô nói:

"Nếu như để cậu ở ngoài một mình cả đêm thì tớ sẽ không ngủ được".

Cho tới bây giờ

Thư Tình mới biết chấp nhất của Trương Diệc Chu lại đáng sợ như vậy, tức thời nói:

"Không cần thiết, thầy Cố sẽ đưa tôi về trường học, cho nên cậu có thể yên tâm, đêm nay nhất định cậu sẽ ngủ ngon".

Cố Chi

không dừng lại, đi về phía chiếc Volvo đen ở đối diện, Thư Tình nói xong câu đó thì chạy nhanh theo, không ngờ tay lại bị Trương Diệc Chu bắt

lại.

Trương Diệc Chu nắm chặt lấy cổ tay cô, nói gằn từng tiếng:

"Thư Tình, cậu là một cô gái, buổi tối thế này một mình ở riêng trên xe với một người đàn ông, không sợ có việc gì sao?".

Cậu lo lắng nên hơi kích động, khuôn mặt đỏ lên, Thư Tình không nói gì hất tay cậu ta

ra:

"Trương Diệc Chu, tư tưởng của cậu có thể thuần khiết hơn được không? Đó là thầy giáo của tôi, tôi yên tâm về thầy ấy hơn là cậu".

Cô chạy nhanh qua bên đường, Cố Chi đang ngồi trong xe đợi cô. Cô mở cửa

xe ngồi vào sau đó nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, Trương Diệc Chu vẫn

đứng không nhúc nhích ở bên kia đường, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Thư Tình nói nho nhỏ: Đi thôi.

Cố Chi khởi động ô tô, không nhanh không chậm đi về trường, Thư Tình nhìn

kính chiếu hậu. Cho đến khi bọn họ rời đi, người kia luôn đứng đó không

rời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!