Edit: Hanna
Sau khi Chu Đường và Trần Kính kết hôn, hai người mua một căn nhà hai phòng, một phòng khách, một phòng ngủ, mặc dù căn nhà nhỏ nhưng rất bình yên.
Mỗi ngày Chu Đường đi làm tan làm đúng giờ, gần đây công ty của Trần Kính phát triển không ngừng như lửa đổ thêm dầu, anh kiếm được bao nhiêu đều giao hết cho Chu Đường.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành.
Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi anh đi công tác, Chu Đường sẽ về ở với hai bà cháu Đặng Vân, việc xảy ra lúc trước khiến Trần Kính không dám cho cô ở nhà một mình.
Thời tiết tháng sáu oi bức, đưa mắt nhìn ra xa, mặt trời đỏ như lửa muốn thiêu cháy không trung.
Trần Kính về nhà nhưng Chu Đường còn chưa đi dạy học về, anh mặc áo cộc màu đen bó sát, cơ ngực rõ ràng, cơ bụng nổi lên săn chắc.
Trần Kính nằm ngửa trên sô pha chờ bã xã trở về, hôm nay là ngày kỉ niệm một năm kết hôn của hai người, không biết cô sẽ chuẩn bị cái gì.
Tiếng chìa khóa mở cửa vang lên, anh nghe âm thanh vọng lại, là Chu Đường, cô mặc một chiếc váy liền màu vàng nhạt, váy bó sát phác họa ra đường cong uyển chuyển gợi cảm của cô, cô vẫn mãi ở tuổi thanh xuân như vậy, sau khi kết hôn cũng không hề mất đi sức sống thanh xuân của cô gái nhỏ.
Nhưng chính vì vậy mà khiến Trần Kính muốn ngừng mà không ngừng được.
"Anh đã về rồi? Anh ăn cơm chưa?" Chu Đường cầm một túi nội y trong tay.
Tầm mắt Trần Kính di chuyển theo cô, trong lòng âm thầm kích động, xem ra là đã chuẩn bị tốt, con ngươi trở nên vừa đen vừa sâu, đầu lưỡi chọc chọc quai hàm, cười nói: Đây là bất ngờ?
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành.
Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ừ. Chu Đường cũng không kiêng dè, cô đẩy Trần Kính đi tắm rửa, bên trong phòng ngủ của hai người có nhà vệ sinh nên Chu Đường tắm ở đấy, bởi vì cô thật sự thấy xấu hổ khi đi đường với bộ nội y trần trụi như vậy, cho dù là ở nhà mình, cô vẫn thấy thẹn thùng.
Trần Kính kích động đến mức người anh em phía dưới đã bắt đầu thức tỉnh, anh tắm rửa cực kì nhanh, ngẫu nhiên đụng tới người anh em phía dưới khiến anh không nhịn được mà hít sâu một hơi.
Sau khi tắm xong, anh mở cửa nhà tắm, hình ảnh kiều diễm quyến rũ bên trong khiến anh nóng mắt đỏ mặt.
Chu Đường mặc một bộ nội y tình thú màu đen ngồi ở mép giường, da thịt trắng nõn làm nổi bật họa tiết hoa hồng màu đỏ.
Ánh nắng chiều màu cam nhạt ngoài cửa sổ xuyên thấu qua bức màn chiếu vào trên người cô vừa xinh đẹp vừa quyến rũ mê người.
Trần Kính nuốt nước miếng, thanh âm trầm thấp: Tiểu yêu tinh.
Vải dệt mỏng manh khó khăn lắm mới che khuất được nơi quan trọng, mà nụ hoa bị ren màu đen che phủ như ẩn như hiện rất gợi tình.
Trần Kính đè người xuống dưới, gấp gáp ngậm lấy cánh môi hồng nhuận ướt át của cô, chậm rãi nếm thử, tinh tế liếm mút.
Chân Chu Đường tự giác quấn lên eo Trần Kính, dưới người là cánh hoa hồng đỏ rực, hai người hôn sâu mãnh liệt, môi răng giao triền.
Trần Kính hôn lên cần cổ thon dài của cô, xương quai xanh tinh xảo, nhũ hoa mềm mại giống như đang ăn bánh mật thơm ngon, nhũ hoa mềm ngọt non mịn.
Anh tách hai chân của Chu Đường ra, phía dưới cô mặc quần lót, vậy mà Trần Kính còn tưởng rằng cô không mặc, anh vươn ngón tay ra rồi đâm vào.
Ngón tay thon dài xuyên qua quần lót, anh ngẩng đầu nhìn Chu Đường, con ngươi nóng cháy:
"Quần lót này có thể ăn sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!