"Tiểu thư, hắn thật sự quá trơ trẽn!"
"Không sao, bảo với gác cổng — từ nay về sau không được để hắn bước vào cửa phủ nửa bước."
Có lẽ trong lòng Tần Trạch, dù ta đã hòa ly, ta vẫn là nữ nhân của hắn?
Thấy ta thân thiết với người khác, hắn liền không chịu nổi?
Đáng tiếc thay, ta đã quyết định thành thân với Phó Thần rồi.
Tuy bề ngoài Phó Thần có vẻ phóng túng bất cần, nhưng ta đã nhận ra hắn không chỉ võ công cao cường, tâm tư tỉ mỉ, mà điều quan trọng nhất là hắn dành cho ta một tấm chân tình không đổi dời.
Không thể vì từng gặp phải một kẻ cặn bã, mà phủ định hết thảy nam nhân trên đời.
Ta cho gọi Phó Thần đến:
"Ta đồng ý lấy ngài. Nhưng ta có một điều kiện."
Phó Thần mừng rỡ như điên, muốn ôm ta nhưng lại có chút dè dặt.
"Điều kiện gì, nàng cứ nói."
"Ta muốn ngài cả đời này không nạp thiếp, không nuôi ngoại thất. Làm được không?"
"Được."
"Nếu sau này ngài vi phạm thì sao?"
"Nếu vi phạm, ta sẽ c.h.ế. t không tử tế."
"Không cần phải thề sống thề chết. Chỉ là nếu ngày sau ngài trong lòng có người khác, thì xin hãy buông tay ta. Chúng ta chia ly trong hòa bình."
Phó Thần giơ ba ngón tay lên thề:
"Không đâu. Cả đời này ta chỉ có mình nàng. Ta, Phó Thần, thề rằng: đời này chỉ yêu Sở Ninh Nguyệt, một đời một kiếp, một đôi người. Nếu trái lời thề, trời tru đất diệt!"
"Được rồi, ta tin người là được. Hôm khác hãy đến cửa cầu thân."
"Không cần chờ hôm khác. Ngày mai ta tới!"
Ngày hôm sau, Phó Thần không chỉ dẫn bà mối đến, mà ngay cả Vương phi phủ Dự Vương cũng đích thân tới cửa.
"Đứa nhỏ ngoan. Sau này gả vào phủ, chúng ta là người một nhà, con phải giúp ta dạy dỗ cái thằng tiểu tử này cho tốt vào."
Sau đó, Vương phi phủ Dự Vương tháo chiếc vòng ngọc trên tay mình xuống, đeo vào tay ta.
Xem như chính thức thừa nhận ta là con dâu tương lai.
"Thần nhi nhà ta rất tốt."
Vương phi mỉm cười hài lòng, vỗ nhẹ tay ta.
Dù ai khen con mình thì cũng đều vui vẻ.
Con mình thì mình có thể nói nó nghịch ngợm, nhưng người khác, kể cả con dâu tương lai, thì không được.
Nụ cười của Vương phi vẫn chưa tắt, bên ngoài bỗng vang lên tiếng ồn ào.
"Cho ta vào! Sở Ninh Nguyệt! Nàng ra đây!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!