13
Hôm sinh nhật giáo sư, Kỷ Tuấn Tu đã thuê một đội ngũ chuyên nghiệp đến chuẩn bị bữa tiệc ngay tại biệt thự.
Món ngon, rượu hảo hạng, hoa tươi, nhạc hay, mọi thứ đều lộng lẫy đến hoa cả mắt.
Những người cả ngày vùi đầu trong phòng thí nghiệm như chúng tôi nào đã từng thấy cảnh tượng thế này, ai nấy đều buông thả mà ăn, mà uống, chẳng còn chút hình tượng.
Sư tỷ kéo tôi uống cocktail.
Không hiểu sao, tôi vô thức liếc nhìn Kỷ Tuấn Tu trước.
Anh đang đứng giữa đám đông nhìn tôi, rồi nhìn ly rượu trên tay tôi, môi khẽ mím lại, nhưng không nói gì.
Thấy thế, tôi yên tâm thoải mái uống.
Cả hai chúng tôi đều thuộc dạng gan to nhưng tửu lượng thì kém, chưa bao lâu, đã bắt đầu thấy đối phương thành hai bóng.
"Sư muội, em nói xem dạo gần đây, phải chăng Tăng Sầu bị nhập hồn rồi?" Sư tỷ chọc ngón tay lên trán mình, hỏi tôi.
Tôi gật đầu:
"Không giấu gì chị, em cũng từng nghĩ thế."
Sư tỷ nheo mắt:
"Nếu anh ta còn thay đổi thế này nữa, có khi chị cũng yêu anh ta mất thôi."
Không được! Tôi giận dữ nói.
Sao lại không được! Sư tỷ cũng hùng hồn đáp.
Anh ấy… anh ấy… Tôi nghiêng đầu nghĩ ngợi, bỗng nhớ ra điều mình muốn nói, lớn tiếng tuyên bố:
Anh ấy thích em!
Sư tỷ như bị sét đánh trúng:
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Anh ta nói với em rồi sao?"
Tôi ngẩng cao cằm:
Em cảm nhận được!
Sư tỷ buồn bã bỏ đi.
Tôi vui vẻ tự uống thêm một ly nữa.
Cảm thấy cả căn phòng như đang xoay tròn, tôi ôm đầu, bước về phòng nghỉ.
Vào đến phòng, tôi trèo lên một chiếc giường lớn.
Ga trải giường và gối sạch sẽ, thoảng mùi hương thơm dịu rất dễ chịu. Tôi vừa ngân nga hát vừa đắp chăn, rồi nhắm mắt lại.
Hình bóng của Kỷ Tuấn Tu cứ mãi lởn vởn trong đầu tôi:
Anh ngồi đọc sách bên cửa sổ có rèm trắng phất phơ ở phòng thí nghiệm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!