Chương 8: Đánh chó phải ngó mặt chủ

Ai nấy ở đó đều ngỡ ngàng, bởi Hạ Dương, người xưa nay vẫn luôn xem Thẩm Độ Hàn như một vết nhơ, lại đường hoàng nhận hắn là vị hôn phu.

Thẩm Độ Hàn cũng cực kỳ sửng sốt, ngước nhìn thiếu niên đang hết mực che chắn cho xe lăn của mình: "Tiểu công tước..."

Hắn vốn dĩ chẳng còn là người, cũng sớm không màng đến những tủi nhục hay tôn nghiêm vốn thuộc về con người.

Cái vỏ bọc một Alpha vô dụng, chỉ biết dựa hơi ăn bám để chen chân vào Đế Tinh, cam chịu mọi lời nhục mạ, đòn roi, bất quá cũng chỉ là lớp ngụy trang tạm thời của hắn khi ẩn mình.

Và đối với Hạ Dương, vị hôn phu trên danh nghĩa ấy, hắn chưa từng ôm bất kỳ kỳ vọng nào, chỉ nghĩ rằng Omega này, với cái thói kiêu ngạo nhìn đời bằng nửa con mắt, cũng chẳng khác gì những kẻ quý tộc khác trong Đế Tinh, luôn tràn đầy ác ý và khinh miệt với hắn, một kẻ tàn phế.

Cùng lắm, cậu ta sẽ không cố tình tìm đến để nhục mạ hắn mà thôi.

Nhưng hắn trăm lần không ngờ, khi thấy hắn bị bắt nạt, bị sỉ nhục, Hạ Dương không những không ngó lơ, thậm chí không hùa vào chà đạp hắn, mà trái lại, cậu đã quay ngoắt thái độ để che chở cho hắn, kẻ mà Hạ Dương từng chán ghét.

Từ sau khi mẹ mất, Thẩm Độ Hàn đã không biết bao nhiêu năm rồi chưa từng được ai che chở đến vậy.

Nhìn thiếu niên trước mắt, Thẩm Độ Hàn, kẻ tự cho là cực giỏi nhìn thấu lòng người, chợt nhận ra lần này mình có lẽ đã nhìn lầm...

"Mấy người lớn lên xấu xí thế kia, toàn là đồ phế vật dựa vào gia đình, dựa vào Alpha mà sống, còn không biết xấu hổ đi bắt nạt người tàn tật? Tôi thấy mấy người chân tay lành lặn, lớn lên được hưởng nền giáo dục tinh hoa ở Đế Tinh, vậy mà thi cử còn chẳng bằng người ta, một kẻ tàn tật lớn lên từ tinh hệ xa xôi, từng làm nô lệ sao?"

Hạ Dương hoàn toàn không hay biết gì về sự ngạc nhiên xung quanh, bản tính "tổ an" (mắng chửi người khác) của cậu hoàn toàn bùng nổ.

Là quan chấp chính tương lai của đại vai ác, Thẩm Độ Hàn tuy từ nhỏ làm nô lệ ở tinh hệ xa xôi, nhưng khi đến Đế Tinh, thành tích học tập của hắn luôn dẫn đầu, thi cử còn tốt hơn cả những quý tộc được giáo dục tinh hoa từ bé...

Có thể thấy, vàng thì sẽ sáng, người ưu tú ở đâu cũng ưu tú.

Mặc dù Thẩm Độ Hàn hiện đang học ở Học Viện Tân Nương, nơi không Alpha nào học, nhưng đó cũng không phải là lý do để lũ ngốc kia bắt nạt hắn.

"Tôi thấy mấy người mới thật sự là phế vật hơn cả phế vật đấy. Cũng chỉ biết chằm chằm vào một chút tỳ vết nhỏ của người ta để thể hiện sự tồn tại của mình."

"Mấy người nói tôi nói có đúng không? Đồ ngốc!"

"Đồ rác rưởi!"

Hạ Dương lạnh lùng nhìn đám Omega nhỏ đang bắt nạt kia, cứ thế mắng xối xả như súng liên thanh.

Cậu ghét nhất là nhìn thấy những đại mỹ nhân như vậy bị bắt nạt.

Chỉ cần nghĩ đến Thẩm Độ Hàn, một đại mỹ nhân như vậy, từ khi đến Đế Tinh đã bị bắt nạt suốt ngày, cho đến khi bị những người này ép đến mức b**n th** và hắc hóa, Hạ Dương liền đau lòng khôn xiết.

Nhóm Omega quý tộc, đứng đầu là Hathaway, trực tiếp bị Hạ Dương mắng cho sững sờ tại chỗ.

Bọn họ biết Hạ Dương tính cách kiêu ngạo ương ngạnh, chưa bao giờ là người dễ chọc, nhưng vì Brandon che chở bọn họ, nên dù tính khí có tệ đến mấy, Hạ Dương trong quá khứ cũng nể nang họ ba phần, chưa bao giờ thẳng thừng ngang ngược nhục mạ họ như vậy.

Đối mặt với Hạ Dương đang bộc lộ gai nhọn, Hathaway sửng sốt một lúc lâu, mới hoàn hồn: "Hạ Dương... Cậu... Thẩm Độ Hàn hắn chỉ là một Alpha..."

Trong chốc lát, nàng không biết làm sao để đáp trả Hạ Dương.

Đầu óc hoảng loạn khi bị Hạ Dương chỉ trích rằng mình, một thiên kim quý tộc, còn không bằng thành tích của Thẩm Độ Hàn – một kẻ tàn phế bị nuôi lớn như nô lệ từ một tinh hệ xa xôi, nàng theo bản năng liền thốt ra câu đó với Hạ Dương.

Thẩm Độ Hàn chỉ là một Alpha.

Là Alpha thì mạnh hơn mình, một Omega, có gì đáng nói đâu?

Có gì mà phải vênh váo đâu?

"Alpha? Alpha thì sao? Alpha thì ăn hết của hết gạo nhà cô à?"

Hạ Dương nghe cô ta nói vậy, lập tức tức đến bật cười: "Mấy loại Omega như mấy người, ngày thường rảnh rỗi thì luôn miệng kêu 'AO bình đẳng', 'Omega không thể kém Alpha', 'Omega có thể gánh nửa bầu trời', đến lúc quan trọng thì lại nói Omega trời sinh cần Alpha bảo vệ, Alpha nhường Omega là lẽ đương nhiên, giờ thành tích thi không bằng người ta thì lại bảo vì người ta là Alpha nên mạnh hơn mình là lẽ dĩ nhiên sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!