Tít tít tít…
Trong xe vang lên tiếng còi báo động, mọi người đều sững sờ.
Cửa đột nhiên cứ thế bị anh dùng hai tay mở ra
Hành khách bên trong đều kinh ngạc nhìn Mạc Phong.
"Chuyện này… chuyện này làm sao có thể, làm gì có ai có sức lực mạnh mẽ như vậy!"
"Cậu gì ơi, nguy hiểm đấy! Mau buông tay ra!"
Cửa bị Mạc Phong dùng sức mở ra khoảng cách năm mươi phân, anh vọt nhanh ra ngoài.
Sau đó cửa xe đóng sầm lại.
Sau khi xuống xe, anh lập tức nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng của cô gái vừa rồi.
Cuối cùng cũng nhìn thấy một bóng người ở hướng thang máy, cô gái gần như đã mềm nhũn trong vòng tay của gã thanh niên mà không hề vùng vẫy.
Sự thay đổi trước sau lớn như vậy khiến người ta không nghi kỵ cũng khó!
Có vẻ như gã thanh niên đang định đi ra ngoài từ nhà ga này, Mạc Phong lấy điện thoại di động ra xem giờ, hai mươi phút nữa là anh vào giờ làm rồi. Nếu như bây giờ dùng hết sức chạy thì có lẽ vẫn kịp. Nhưng nếu như nhúng tay vào chuyện này thì chắc chắn sẽ đến muộn.
"Đành vậy, không phải chỉ là đến muộn thôi sao? Chắc là vợ mình sẽ không trách mình đâu!"
Nói xong anh liền chạy về phía thang máy.
Cùng lúc đó ở bên ngoài sân ga.
Gã thanh niên thở không ra hơi, dùng tay trái ôm lấy người đẹp tuyệt trần, trong khi tay phải mò mẫm lấy chiếc điện thoại ra.
"Alo? Đại Nguyên, tao là Phi Phi đây, mau ra đây, tao đã mang về một cô gái đẹp tuyệt trần này. Đoán chắc là mày chưa bao giờ nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy trong đời! Tạo sắp không thể nhịn được nữa rồi!", hắn vừa nói chuyện điện thoại vừa cười một cách đầy ɖâʍ đãng.
Bên kia điện thoại có thể nghe thấy giọng nói chảy nước miếng: "Ái chà, chết tiệt! Anh em được ra phết đấy! Tao đến ngay đây! Thằng oắt mày không được ăn vụng đầu đấy!"
"Không đâu, không đâu, chuyện tốt này hai người phải cùng chia sẻ mới có ý nghĩa chứ!"
"Cứ như vậy đi, tao cúp máy trước, giờ lái xe qua ngay!"
Gã thanh niên cúp điện thoại và liếc nhìn người phụ nữ đang trong vòng tay mình, đường nét thanh tú trêи gương mặt cô gái thật sự khiến người ta phải cảm thấy ngứa ngáy, giống như có một con mèo đang cào trong lòng vậy.
Điều quan trọng nhất là lúc này khuôn mặt xinh xắn của cô ấy giống như thể đang say.
"Nóng, nóng quá…chóng mặt quá…", cô gái hơi vùng vẫy nói.
Giờ này chắc ý thức của cô gái cũng mơ hồ, có người ôm mình như vậy mà không có bất kỳ cảm giác gì.
Nếu đổi lại lúc cô ta tỉnh táo thì đã sớm giảng cho gã thanh niên cái bạt tại rồi.
Gã thanh niên nhìn cô gái xinh đẹp với nụ cười đểu giả, hãn hít một hơi thật sâu từ trêи chiếc cổ trắng như tuyết của cô gái: "Hương thơm của một người phụ nữ trưởng thành, xem ra thuốc đã có tác dụng rồi. Lúc trước không phải là ra vẻ trong trắng với tôi sao? Đợi lát nữa tôi muốn xem xem rốt cuộc trêи giường cô là người như thế nào!"
Khách sạn Đồng Nguyên.
Đây là khách sạn gần ga tàu điện ngầm nhất.
"Cho một phòng, loại mà giường to rộng ấy!", ngay khi vừa bước vào cửa, gã thanh niên hét lên với quầy lễ tân.
Người phục vụ đứng lên cười lịch sự: "Thưa anh, phiền anh và cô gái này xuất trình chứng minh thư "Hôm nay cô ấy quên mang theo, cứ dùng của tôi đi!", hẳn khẽ họ một tiếng, che giấu sự hoảng sợ trong lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!