Tòa nhà này giá thị trường lên đến bảy, tám trăm triệu. Ở thành phố lớn quốc tế hóa như Giang Hải, tòa nhà này lại là trụ sở của hội Hắc Long sau khi được tẩy trắng.
Từ điểm này có thể thấy hội Hắc Long có nền tảng khá chắc!
Nhưng chó thích ăn cứt là định lý bao đời nay rồi, tòa nhà tốt là thế mà bị bọn họ biến thành cơ sở hữu nghị của bang phái.
Trước cửa có mấy tên giang hồ tóc xanh tóc đỏ, thấy xe tới thì lập tức cười khanh khách vây quanh.
"Đại Lưu, thuận lợi cả chứ? Người đẹp nhất Giang Hải trong truyền thuyết đâu rồi, mau cho anh em nghĩa thử xem!"
"Đúng vậy, tao hóng quá đi mất. Từ sáng đến tối chỉ được xem hình của con ả trêи mạng, chẳng đã thèm gì cả!" . TruyenHD
"Cuối cùng hôm nay cũng đã có thể tận mắt nhìn thấy nữ thần của tất cả đàn ông rồi! Không được, tao phải đi mua cuộn giấy vệ sinh đã!"
Tên trọc ngồi ở ghế phụ nháy mắt muốn rớt hàng lông mi mà đám du côn này hoàn toàn không hiểu được tình hình.
Một cậu thanh niên nhuộm đầu đỏ cười xấu xa: "Sao mắt mày nháy mãi thế? Đau mắt à? Đừng phí thời gian nữa, mau dẫn người ra đây đi chứ!"
Tên trọc lo ngại quay đầu nhìn Mạc Phong, thấy anh khẽ gật đầu, xem như là ngầm đồng ý.
Trong xe.
"Bây giờ chúng ta phải làm sao?", Mục Thu Nghi quay đầu nhìn Mạc Phong, hỏi anh.
Trêи đời này làm gì có "nữ cường nhân" chứ, chỉ cần cho các cô một bờ vai vững vàng để có thể dựa dẫm thì khi xảy ra chuyện, các cô sẽ trở nên do dự thiếu quyết đoán ngay.
"Còn có thể thế nào, xuống xe thôi! Em xuống trước đi!", Mạc Phong nhướng mày cười gian.
Mục Thu Nghi trợn tròn mắt kinh ngạc: "Tôi xuống trước, thế… anh thì sao?"
Lúc này, cửa xe từ từ mở ra.
Thứ đầu tiên đập vào mắt mọi người là đối chân dài trắng muốt, lấp lánh tỏa sáng dưới ánh mặt trời.
Một đôi chân đã đủ để chinh phục trái tim mọi đàn ông!
Hôm nay Mục Thu Nghi mặc đồng phục, vừa có có nét quyến rũ của phụ nữ trưởng thành, vừa gợi cảm.
Đôi chân thẳng tắp nuột nà, góc nghiêng gương mặt tinh tế đẹp như tranh, vòng eo thon thả, nhìn mặt nghiêng thôi đã khiến bao anh phải gục.
Trong phút chốc, đám loi choi tóc xanh tóc đỏ kia đã nhốn nháo hẳn lên.
"Ôi đệch! Đẹp quá! Người thật đẹp hơn cả trêи ảnh nữa!"
"Da trắng mịn quá, không nhìn thấy cả lỗ chân lông nữa kìa!"
"Cho tao ngủ với cô ả một đêm, ông đây chết cũng được!"
"Thôi bởi đi mày, vì ba giây kia, không đáng đâu!"
Thật ra đối với ánh nhìn cảu đám người này, Mục Thu Nghi đã chuẩn bị tâm lý từ trước rồi. Bây giờ cô đột nhiên cảm thấy ánh mắt của Mạc Phong trong sạch hơn đám này nhiều.
Cô chẳng buồn nhìn đám du côn kia một cái nào.
"Ôi chao, cô nàng cá tính phết! Tao thích!", một tên thanh niên tóc đỏ huýt sáo, nói với vẻ lưu manh.
Tên tóc xanh đứng bên cạnh nói thêm vào: "Mày thích? Nói cứ mày thích là có được vậy!"
"Nào, bọn mình tới trêu cô nàng đi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!