*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên trong căn phòng này rất tối, ngay cả bóng dáng người phía trước đều nhìn không thấy, càng thêm quỷ dị chính là, Trần Giai Kiệt thậm chí hơi thở cùng động tĩnh người kế bên đều không cảm giác được, trái tim lập tức treo lên.
"Tiêu tiểu thư, Hải Lâm?"
Hắn thăm dò gọi vài tiếng, không có đáp lại.
Rõ ràng cách nhau bất quá vài giây trước sau tiến vào, cư nhiên không ai hồi đáp hắn.
Trần Giai Kiệt cảm giác được tiếng hít thở chính mình biến nặng, sở hữu cơ bắp trên người đều căng chặt, nơi này quá tối, hắn cái gì đều nhìn không thấy, rốt cuộc sao lại thế này?
Liền ở một khắc hắn sờ soạng tại chỗ quay đầu, một nam nhân chỉ có nửa khuôn mặt cách hắn bất quá hai centimet, trong phòng đen nhánh, gương mặt này lại rõ ràng một cách quỷ dị.
Hốc mắt trái trống rỗng, chỉ còn lại xương cùng hàm răng lộ ra, hướng hắn nhếch môi cười, mùi thịt tanh hôi trên khuôn mặt kia đều xộc vào mũi hắn.
Như thế gần gũi đột nhiên đối diện, loại khiếp sợ này đánh sâu vào khó có thể miêu tả, Trần Giai Kiệt trái tim đều tê liệt, đồng tử kịch liệt co rút lại.
Giờ phút này dù nội tâm cường đại đến đâu cũng không chịu được kích thích như vậy, hắn không chịu khống chế mà hét lên một tiếng: "Má ơi!"
Cả người lập tức té nhào về sau, không một chút phong độ mà bò chạy thật xa.
"A, a!"
"Đừng tới đây! Mẹ của tôi ơi!"
Năm nữ nhân trong phòng khó hiểu mà nhìn bốn thanh niên sau khi tiến vào liền giống như trúng tà, té ngã lộn nhào trên mặt đất mà kêu cha gọi mẹ.
Mấy người Vương Vũ San nhìn hành động quỷ dị của đám nam nhân, tuy rằng không biết bọn họ đã xảy ra chuyện gì, nhưng tại loại phó bản hắc ám này vẫn khiến các nàng sợ hãi quá mức, thở cũng không dám thở.
Chờ đến lúc bọn họ tỉnh táo lại, dường như thanh niên nào đó đã sợ tới mức đái trong quần, bọn họ mới phát hiện năm nữ nhân đang nhìn chính mình với những vẻ mặt khác nhau, mà giờ phút này trong phòng tuy rằng tối tăm, nhưng hoàn toàn có thể thấy rõ hoàn cảnh xung quanh, đến nỗi quỷ vật vừa đem bọn họ dọa sợ tới mức kêu cha gọi mẹ, căn bản là không tồn tại.
Không khí trong phòng nhất thời thập phần xấu hổ.
Thẩm Thanh Thu nhìn một tràng khôi hài này, khó được ý cười doanh doanh , "Các anh nhìn thấy gì, làm sao bị dọa thành như vậy?"
Trần Giai Kiệt trước hết bình tĩnh lại, đã vội vàng đứng dậy sửa sang lại quần áo, hít một hơi thật sâu, hắn vẫn có chút quẫn bách nói: "Lúc các cô tiến vào, không thấy được có quỷ đứng sau lưng à?
"Chờ bọn hắn đem những gì trải qua kể lại một lần, mấy người Vương Vũ San vội vàng nhìn sau lưng, cái gì đều không có. Tiêu Mộ Vũ cũng không nhịn được, nhấp môi cười nhạt một chút, Thẩm Thanh Thu bắt giữ được ý cười này của nàng, cũng cong lông mày đối nàng cười nhẹ."Tôi mới vừa nói hệ thống ác liệt, có gạt các anh không?" Tiêu Mộ Vũ liếc nhìn bốn người kia, trong mắt có chút trêu chọc, "Đại khái là thấy các anh chậm chạp quá, cho nên hù dọa một trận."
"Phốc." Tuy rằng vẫn sợ hãi, nhưng Tả Điềm Điềm nhịn không được bật cười, thật đúng như vậy.
"Đừng cười, bằng không mấy đại nam nhân chẳng những lá gan bị dọa không còn, mặt cũng muốn bị cười không còn." Thẩm Thanh Thu lại bổ một đao.
"Xì."
Lần này phát ra tiếng cười không phải nữ nhân ngược lại là nam nhân, khiến cho mặt mũi Trần Giai Kiệt đều xám xịt, hắn quay đầu thấp giọng mắng: "Các anh còn có mặt mũi cười!"
"Như thế nào, làm gì là biểu tình này?"
Thấy ba người kia sắc mặt trắng bệch, Trần Giai Kiệt có chút bất mãn nói tiếp.
"Bọn họ không cười." Tiêu Mộ Vũ thanh âm ngưng trọng, phun ra bốn chữ làm vài người ở đây lông tơ đều dựng đứng.
Trần Giai Kiệt yết hầu căng thẳng, ánh mắt lập tức cảnh giác mà sợ hãi, hoảng loạn tìm kiếm nơi vừa phát ra tiếng cười.
Thẩm Thanh Thu lập tức đưa lưng về phía Tiêu Mộ Vũ, hai người rất có ăn ý dựa vào cùng nhau, cẩn thận đánh giá bốn phía.
Đúng lúc này một đạo bóng dáng thổi qua trước mặt các nàng, khiến Vương Vũ San sợ tới mức nhắm mắt lại che miệng run run, dư lại vài người nhanh chóng quay đầu nhìn về phía bóng dáng kia, lại phát hiện cửa đã khóa chặt, trên vách cửa xuất hiện một dãy số màu xanh lục phát sáng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!