Chương 2: Sơn trang da người (1)

Tiêu Mộ Vũ không biết mình đã đi được bao lâu, thật giống như đường hầm này không có phần cuối. Kỳ thực cũng không phải rất lâu, thế nhưng bóng tối vô tận cùng sự im lặng chết chóc khiến thời gian trở nên dài lâu vô cùng.

Mãi đến khi một vệt ánh sáng đột nhiên xuất hiện trước mắt, tia sáng nhỏ nhoi ở phần cuối hắc ám chỉ ra rằng quang minh cuối cùng sẽ xua tan bóng tối. Tiêu Mộ Vũ nhìn nó cũng không biết chính mình có nên mừng rỡ nhanh chóng như vậy không, nhưng nàng không có lựa chọn khác, chỉ có thể đi phía trước.

Lối ra là một cánh cửa hình vòm, bởi vì phản quang Tiêu Mộ Vũ trong lúc nhất thời không thấy rõ thế giới bên ngoài, tim đập cũng tăng nhanh đến cực điểm trong một mảnh cường quang chói mắt này.

Nàng híp mắt đưa tay che chắn tia sáng, từng bước một đi ra ngoài, đơn giản vài bước, đã từ thế giới này bước chân vào một thế giới khác, kể từ đó cuộc đời Tiêu Mộ Vũ biến hóa long trời lở đất.

Ánh sáng chói mắt rút đi, Tiêu Mộ Vũ chậm rãi buông tay xuống, mở mắt ra.

Nàng đứng một mình ở trước cửa đường hầm, không nhúc nhích, phảng phất như pho tượng mất đi hồn phách.

Thế giới trước mắt cũng không có khủng bố như Tiêu Mộ Vũ tưởng tượng, nhưng càng khiến người ta mờ mịt thất thố. Vùng đất trống rỗng mênh mông vô bờ, ngoại trừ Tiêu Mộ Vũ một người sống, không có thứ gì, chỉ có hư vô.

Cường quang ở lối vào đường hầm vừa rồi, chính là một phần trắng xóa của thế giới này hiển hiện cho Tiêu Mộ Vũ thấy.

Từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, Tiêu Mộ Vũ nhìn quanh một vòng, xoay người nhìn chằm chằm cửa đường hầm phía sau, không biết đang suy nghĩ gì.

Sau một lúc, nàng nhấc chân bước đi một bước, rồi hai bước, ba bước.... càng ngày càng gấp rút!

Mặt đất trắng xóa dưới chân theo động tác của nàng mà dao động ra sóng gợn, giống như mặt nước rung động. Còn lối vào đường hầm rõ ràng chỉ cách Tiêu Mộ Vũ có ba bước, sau khi nàng quay đầu đi vài bước, nó vẫn cách nàng ba bước, tức là khi nàng bước đi, cửa đường hầm cũng đang lùi lại!

Nhận thức này để Tiêu Mộ Vũ mím chặt môi, lông mày vô thức khóa chặt, trên mặt cũng toát ra một tia bất an cùng căng thẳng, nhưng nàng còn đang nỗ lực duy trì bình tĩnh.

Không thể quay về, nhưng nàng cũng không hiểu thứ gì đã đem nàng bỏ vào địa phương quỷ dị này, đây rốt cuộc là nơi nào, nàng thật sự còn sống không?

Ý niệm này vừa mới bay lên, một tiếng bíp dài đột nhiên nổ vang trên đỉnh đầu Tiêu Mộ Vũ, tâm lý hoảng sợ khiến thân thể Tiêu Mộ Vũ không thể kiểm soát được giật mình một cái, tim đập trong nháy mắt tăng tốc cùng với thanh âm bất thình lình này, tay chân một luồng tê dại quét đến bao phủ toàn thân.

Còn không cho Tiêu Mộ Vũ thời gian thở dốc, một đạo giọng nữ máy móc lạnh lùng vang lên:

"Đếm ngược kết thúc, tập tin hệ thống đang tải, 30% ........ 50% .............

"Khuôn mặt tái nhợt của Tiêu Mộ Vũ toát ra vẻ kinh ngạc, nhìn màn hình trong suốt hiển thị trước mắt, đường tiến độ cấp tốc nhảy lên, đảo mắt 90%, 95%, 99%, 100%! Khi tiến độ đạt đến 100%, bên tai tiếng máy móc bánh răng cưa chuyển động liên miên không dứt, giọng nữ kim loại kia lại mở miệng nói chuyện rồi."Tập tin thêm tải xong, tải cảnh thành công, ghi đè thành công. Hoan nghênh đi tới thế giới này! Chúc mừng bạn được chọn vào thế giới Thiên Võng!"

"Ở đây bạn sẽ bị cưỡng chế tham gia game, phải thông qua cửa ải cuối cùng bạn mới có thể được đến cuộc sống mới và trở lại thế giới hiện thực! Bạn có sẵn sàng chấp nhận thử thách không?"

Tiêu Mộ Vũ ngẩn người, nhận ra rằng chính mình thực sự đã gặp phải một sự kiện siêu nhiên, hơn nữa nàng ở trong chiếc xe đó sợ rằng đã dữ nhiều lành ít.

Tuy nhiên, nàng nhíu mày lại, nàng cũng không cảm kích cơ hội lần này, cũng không cảm thấy đáng giá chúc mừng.

"Từ chối hoặc thất bại, bạn vĩnh viễn sẽ dừng lại ở thế giới game, sống không bằng chết!

"Phảng phất biết Tiêu Mộ Vũ nghĩ cái gì, không chờ nàng trả lời, giọng nữ máy móc lạnh băng kia lại thêm một câu, loại âm điệu cơ khí này có vẻ càng khiến người sợ hãi. Ở lại chỗ này, có trời mới biết thế giới này là dạng gì, nàng đối sống sót cũng không tham luyến, nhưng cũng không muốn tự ngược. Tiêu Mộ Vũ có chút căm tức, địa phương quỷ quái này căn bản không cho nàng lựa chọn."Xem ra các người không muốn cho tôi lựa chọn, cần gì phải phí lời hỏi nhiều như vậy.

"Lạnh lùng đáp trả một câu, mặc dù Tiêu Mộ Vũ còn không biết chuyện gì đã xảy ra, cũng không hiểu rõ thế giới Thiên Võng này, thế nhưng đã bình tĩnh lại. Âm thanh kia trầm mặc, tiếp theo sau đó nói:"Người chơi mời vào chỗ, trò chơi bắt đầu!"

Nói xong, mặt đất kịch liệt biến động, trước mắt hư vô phảng phất bị một trận gió to thổi qua, sóng gợn rung động dập dờn liên tục tán về phía sau. Sau đó, từng tòa núi đồi vụt lên khỏi mặt đất, cây cỏ mọc lên như măng mọc sau mưa, chỉ một thoáng phủ kín vùng đất xung quanh nàng.

Cây cối trồi lên tốc độ không chậm, Tiêu Mộ Vũ liên tục né tránh tách ra, hơi chậm một bước chỉ sợ sẽ bị cây kia xuyên thấu người.

Không biết qua bao lâu, hết thảy đều trở về yên tĩnh sau một tiếng vang lớn, Tiêu Mộ Vũ phát hiện mình đứng trong một rừng cây, bốn phía cây cối xanh um tươi tốt, như thể nàng vẫn luôn ở đây.

"Lần này người chơi tuyển chọn chính là thế giới thần quái, ở đây tất cả những gì không thể đều trở thành có thể, xin mời người chơi vứt bỏ hết thảy để phá vỡ sự mê tín phong kiến, tin tưởng vào những phẩm chất đẹp của khoa học. Tin quỷ thần, đến vĩnh sinh!"

Vốn là giọng nữ máy móc đột nhiên đổi thành tiếng nói vui tươi của một cô gái nhỏ, phong cách đột nhiên thay đổi khiến Tiêu Mộ Vũ khóe miệng cũng không nhịn được co quắp một hồi, phá vỡ sự mê tín phong kiến?

Đây là cái thứ gì.

"Hoan nghênh người chơi tiến vào phó bản số 001, tôi là trọng tài số 1 trong trò chơi này, phó bản đã được mở, xin mời chăm chú lưu ý mọi từ và mọi câu trong hướng dẫn trò chơi. Quy tắc trò chơi cùng cách chơi ở ngay trong đó. Hãy tuân theo quy tắc ẩn giấu trong game, một khi bỏ sót hoặc nghe lầm, ha ha, là sẽ chết nha."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!