Chương 96: Phiên ngoại (hai)

Học kì 2 năm nhất không có nhiều khác biệt so với học kì 1.

Kỳ nghỉ hè năm ấy, Hạ Cửu Gia cùng Thẩm Hi đi du lịch một vòng Tứ Xuyên hết mười ngày. Lúc ăn món đầu thỏ sốt cay đặc sản Tứ Xuyên, Hạ Cửu Gia không cách nào ăn ngon được, chỉ dám cầm cái đầu cắn hai miếng nhỏ rồi buông xuống ngay. Thẩm Hi nhìn thấy bèn nghiên cứu một lúc mới dùng chiếc đũa tách hết phần thịt thỏ có thể ăn xuống, rồi gắp đưa lên tận miệng người yêu, khiến người ngồi bàn bên cạnh há hốc miệng nhìn.

Bọn họ thăm quan gần hết những nơi nổi tiếng. Trên ngọn núi nọ, hai người cùng đến Phong Hỏa Đài thời cổ, Thẩm Hi chỉ vào một chiếc thùng sắt có hoa văn, hỏi Hạ Cửu Gia: "Đông nhi, Đông nhi, đó là cái gì? Đồ để chụp lại sau khi đốt khói báo động ư? Chắc vậy rồi." Hạ Cửu Gia nhìn đồ vật chăm chú rồi thản nhiên nói: "Là cái thùng rác."

(*Phong Hỏa đài thời xưa là công trình truyền tin tức chiến tranh, có binh sĩ đóng ở đó suốt ngày, nếu có địch xâm phạm thì binh sĩ sẽ đốt lửa ngay.. Các đài phong hỏa này trông như những đài cao được xây đắp bằng đất, cứ cách một cự ly nhất định phải đắp một cái, tất cả nối liền nhau thành một chuỗi trên đường biên giới.)

Tháng 8 cả hai về lại thành phố CC, vẫn cứ dính lấy nhau cả ngày. Vòng giao tiếp của Hạ Cửu Gia cơ bản trùng với Thẩm Hi, nên khi gặp bạn học cũ như An Chúng, Tiền Hậu hai người đều cùng nhau xuất hiện. An Chúng vẫn vừa béo vừa ngốc nghếch như trước, lần đầu gặp mặt, cậu ta vừa nghe kể chuyện về Bắc Kinh vừa ôm chai hút mạnh một lúc lâu, khiến nhân trung sưng đỏ, ước chừng 3 ngày sau mới lành. Tiền Hậu vẫn vừa gầy vừa nhanh nhảu, sức sống vẫn tràn đầy như thời cấp 3.

Thẩm Hi ngày nào cũng thấy bạn học cấp 1, cấp 2, cấp 3 và đại học gào khóc thê thảm trên vòng bạn bè wechat vì nghỉ hè không được gặp người yêu. Đến đêm Thất Tịch Thẩm Hi không nhịn được mà đăng status: [Ây, có người yêu cùng quê thật là thích quá đi mất.]

Đương nhiên chọc giận rất nhiều người.

Thẩm Hi biết khi yêu đương thời đại học, tỉ lệ hai người là đồng hương không cao lắm. Nhưng cậu và Nhóc Thịt Đông thì khác biệt. Bọn họ đã yêu nhau từ thời cấp 3, sau đó mỗi một bước đều đồng hành bên nhau.

- -------------

Khi trở lại trường vào năm hai, một giáo sư già trong khoa, người rất có cảm tình với những sinh viên đẹp trai trẻ tuổi đã đồng ý cho Thẩm Hi tham gia vào nhóm dự án của mình, làm người phụ giúp cho nghiên cứu sinh thạc sĩ và tiến sĩ, vừa học song song tri thức lý luận và thực hành. Thẩm Hi vô cùng thông minh, chỉ cần nghe giảng dạy là cậu đã nắm bắt được ngay, đến học kì 2 Thẩm Hi đã có thể đảm nhiệm một số công việc lập trình.

Về phần Hạ Cửu Gia, cậu cũng bắt đầu thực tập. Khi đang học cậu có làm một chỗ thực tập, nghỉ đông và nghỉ hè làm ở hai chỗ nữa, một chỗ là bên truyền thông truyền thống, một chỗ là truyền thông đa phương tiện.

Cũng trong năm này, Thẩm Hi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi TOEFL và GRE để theo học Tiến sĩ tại Mỹ. Hạ Cửu Gia suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cảm thấy bản thân cũng muốn ra nước ngoài trải nghiệm môi trường sống và hoàn cảnh làm việc nên đồng ý với Thẩm Hi sẽ đăng ký học thạc sĩ.

(*GRE là viết tắt của The Graduate Record Examination. Đây là bài kiểm tra tiêu chuẩn được sử dụng trong việc xét điều kiện nhập học sau đại học (Master hoặc PhD) ở các chuyên ngành khoa học tự nhiên và khoa học xã hội (trừ Y, Dược, Luật) tại Mỹ.)

Thẩm Hi học từ vựng GRE đến tẩu hỏa nhập ma.

Có hôm, cậu nhìn thấy một nhóm người nước ngoài mặc áo thun lưu niệm đi dạo trong Thanh Hoa, mặt đột nhiên đổi sắc, chỉ vào họ mà hỏi Hạ Cửu Gia: "GRE at Wall? Là gì? GRE ở trên tường à???"

Hạ Cửu Gia im lặng, một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Đó là Great Wall... Trường Thành... Chẳng qua giữa chữ E với chữ A cách nhau có hơi xa chút thôi."

Thẩm Hi: "À..."

Vừa đi học, vừa làm việc, vừa thi cử, hai người bận đến chân không chạm đất.

May mắn là khi kì nghỉ hè năm hai kết thúc, cả hai người đều đậu cuộc thi tiếng Anh.

- -------------

Tháng 8, trước khi đến kỉ niệm 1314 ngày hai người yêu nhau, Hạ Cửu Gia phát hiện Thẩm Hi vẫn đeo chiếc khoen chìa khóa cũ xì mình từng tặng. Mùa đông thì cậu đeo dưới lớp áo len, mùa hè thì trực tiếp để lộ dây da màu đen trong cổ áo.

Hạ Cửu Gia thở dài, vươn bàn tay trắng nõn vuốt ve nơi xương quai xanh Thẩm Hi, sau đó kéo đồ vật đó ra ngoài: "Đừng đeo nữa, để em đi mua một cái nhẫn thật."

Thẩm Hi ngơ ngẩn: "Thật sự là nhẫn thật?"

"Thật."

"Anh chờ."

"Ừm."

Hạ Cửu Gia tính toán ở ngày kỉ niệm 1314 ngày chính thức yêu nhau sẽ tặng nhẫn, vì còn ba tuần nữa mới tới nên cậu không sốt ruột, nhưng Thẩm Hi thì như đứng đống lửa như ngồi đống than, cả ngày trông ngóng, cả người bứt rứt.

Đến ngày 1307, sau khi làm mấy hiệp nhẹ nhàng vui vẻ trong khách sạn, Hạ Cửu Gia vô tình nhìn thấy trên tủ đầu giường chỗ Thẩm Hi nằm có một danh thiếp màu trắng, mặt trên còn viết mấy chữ đen to bắt mắt: [Đòi nợ chuyên nghiệp.]

Phía dưới còn mấy hàng chữ nhỏ:

[Đòi những ca nợ khó trên toàn quốc

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!