Chương 21: Bày tỏ (hai)

Hạ Cửu Gia thực sự không nói láo, cậu vừa nhìn thấy Triệu Bản Sơn hay Tống Đan Đan là muốn phụt cười, dù cho người ấy có đang đóng chính kịch. Nhớ năm đó ra rạp xem <Thập diện mai phục>, Tống Đan Đan vừa xuất hiện là cậu liền hahaha.

Nghe được câu trả lời, Thẩm Hi im lặng một lúc. Vạn vạn không ngờ tới, Triệu Bản Sơn từ trên cao rớt xuống.

Hạ Cửu Gia mỉm cười, lại hỏi: "Thế cậu có lời gì muốn nói?" Cậu cố gắng xóa bỏ hai gương mặt của Triệu Bản Sơn và Tống Đan Đan trong đầu.

"…" Thẩm Hi nhìn Hạ Cửu Gia đang cười, lòng còn chưa yên tĩnh, vẫn đang suy nghĩ đến người khác, bèn trả lời: "Thôi đi trước đi."

"Ừ—" Không hiểu lắm.

Hai người lại bước lên cây cầu sư tử đá chín nhịp, dưới ánh trăng đạp tuyết mà băng qua hồ. Đến phần cầu vòm, hai người tách ra, mỗi người đi một bên thành cầu. Thẩm Hi vừa đi vừa mở miệng: "Nhóc Thịt Đông, tớ nói "cười" không phải là ý đó."

"Hả?"

"Là chỉ thầm mến." Hai tay Thẩm Hi nhét vào túi áo choàng, mắt nhìn thẳng về trước, giọng nói từ không trung lọt vào tai có chút trầm thấp. Trong bóng đêm, dáng người cậu bỗng cao lớn, trưởng thành hơn nhiều so với ban ngày.

"Thầm mến?" Hạ Cửu Gia hỏi lại, "Không có. Đời thật hay manga anime đều không có."

Lúc này cả hai đã bước xuống khỏi cầu vòm, lại sóng vai bước đi, quẹo trái, lên nhịp cầu thứ ba, Thẩm Hi nhìn ra xa xa – ánh trắng chiếu trên mặt băng, sáng sủa, dìu dịu – bình tĩnh nói: "Tớ có."

"Hả?" Hạ Cửu Gia vô cùng kinh ngạc: Trẻ trâu như Thẩm Hi mà cũng sẽ thầm mến??? Quả thật là thay đổi cái nhìn của cậu.

Thẩm Hi tiếp tục bày tỏ: "Tớ vốn tưởng rằng chỉ có mấy bé gái tiểu học mới thầm mến, không ngờ… Hồi trước đọc sách về thầm mến không hiểu gì, bây giờ lại hiểu hết."

Hạ Cửu Gia hỏi: "… Thầm mến ai?" Bình thường Thẩm Hi luôn hiện ngang uy vũ, hôm nay lại hiếm thấy nhỏ nhẹ mềm mại. Hạ Cửu Gia nghĩ chắc đối phương muốn được cố vấn vài vấn đề, mình cũng phải có thái độ nghiêm túc mới được.

Kết quả, Thẩm Hi chỉ nói một chữ: "Cậu."

Nghiêm túc vô cùng. Thẩm Hi thực sự muốn dùng cái giọng bình tĩnh kiểu "nếu cậu rất muốn biết thì tôi từ bi mà nói cho nghe" để nói cái chữ "Cậu" kia, nhưng lại làm không được.

Hạ Cửu Gia ngây người. Cậu đứng phắt lại, cách Thẩm Hi mấy bước, một lúc lâu sau mới đuổi theo.

Thẩm Hi lại nói: "Tớ… vẫn luôn cảm thấy cậu rất đáng yêu, nếu không sẽ không lúc nào cũng trêu chọc cậu. Sau đó… cái ngày tụi mình cùng đánh nhau ấy, cậu nhớ không? Chúng ta cùng đánh nhau, rồi còn cùng nhau giúp một em gái cấp 2 mang xe đạp đi sửa, cậu mua trà sữa, gà chiên cho tớ, rồi chúng ta cùng nhảy tường vào trường."

Hạ Cửu Gia gật đầu: "Nhớ."

"Bắt đầu từ ngày đó, ở trong lòng tớ, cậu không còn là cậu lúc trước, tớ cũng không còn là tớ lúc trước."

"Thẩm Hi… Cậu thích con trai???"

Thẩm Hi suy nghĩ một chút, đáp: "Người tớ thích là con trai."

"…" Hạ Cửu Gia nhớ tới nỗi sầu muộn hôm trước của mình, không hiểu sao muốn xác nhận mà hỏi: "Sớm như vậy sao? Vẫn là ở thời điểm tôi còn bị xem là học dở?"

"Ừ."

"Vậy nên," Hạ Cửu Gia trầm ngâm, "Cậu thích con người tôi, chứ không phải điểm số của tôi?"

"… Cũng từng đắn đo qua. Từng cảm thấy điểm số không tương đồng nhau, sau này cuộc sống sẽ hơi vất vả… Nhưng sau đó lại nghĩ chỉ cần hai người thích nhau thì sẽ vượt qua được những chuyện này."

"…" Thật sự có người thích con người cậu chứ không vì điểm số.

Hạ Cửu Gia nhớ tới phản ứng khoa trương của Thẩm Hi khi cậu dạy động tác quyền quân đội, hay ánh mắt sâu thẳm khi Thẩm Hi nói "Hoàng hậu là người đẹp nhất" trong buổi diễn kịch lễ kỉ niệm trường; còn có lúc quay sang bảo mình "I love you" khi cô Anh văn hỏi "Có ai từng nói I love you chưa?"; còn có "Dạy cậu làm bài, cùng nhau tiến vào 985"; còn có "xịt khoáng điểm cao", dạy trượt tuyết, dạy đánh bida… Quả thật là Thẩm Hi không nói đùa.

Hạ Cửu Gia cảm thấy mình như một tỉ tỉ phú giấu diếm tài sản, giả dạng làm người nghèo, nhưng lại lấy được trái tim của một tiểu thư xinh đẹp giàu có. Không biết đây là cảm giác gì.

Thẩm Hi hỏi: "Nhóc Thịt Đông, cậu nghĩ sao?"

"Hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!