Chương 16: Thi giữa kỳ (ba)

Ngày thi giữa kỳ thứ hai, cũng là ngày cuối cùng, số môn thi rất nhiều. Buổi sáng thi vật lý và hóa học, mỗi môn tầm một tiếng; buổi chiều thi địa lý, lịch sử, chính trị, mỗi môn cũng tầm một tiếng; buổi tối thi môn sinh là xong.

Đề vật lý, hóa học và sinh cũng thật khó, cảm giác thầy cô như muốn "nhắc nhở" những học sinh giỏi, để những học sinh có thành tích nổi trội ấy hiểu con đường vào cổng trường đại học thật sự có bao nhiêu chông gai.

Hạ Cửu Gia vốn quyết tâm đoạt lại hạng nhất, rửa nhục lần trước, nên vô cùng cẩn thận, dùng ngón tay kiểm tra phiếu đáp án nhiều lần.

Đề địa lý lịch sử ngược lại khá dễ. Trường R là điển hình trọng tự nhiên nhẹ xã hội; trong 24 lớp mười một thì đã có 22 lớp khối tự nhiên, chỉ có 2 lớp khối xã hội. Nhưng nếu địa lý, lịch sử, chính trị đã có phần trong điểm thi thì Hạ Cửu Gia cũng nghiêm túc học tập, nghiêm túc làm bài thi. Chữ cậu xinh đẹp tao nhã, bài thi trình bày rất ngay ngắn, rất bất đồng với phong cách cuồng dã của Thẩm Hi.

Trong lúc thi môn cuối cùng là Sinh học, Hạ Cửu Gia vừa viết vừa cảm thấy máu huyết hơi sôi trào. Tốt rồi... môn cuối cùng.

Hạ Cửu Gia đọc thầm: "Trong nước tiểu người bệnh tiểu đường có... ừm, glucozơ, có thể dùng thuốc thử Fehling để tiến hành kiểm nghiệm... Bệnh nhân viêm thận... nước tiểu có protein, có thể dùng thử nghiệm Biuret... phản ứng của cái trước là kết tủa đỏ gạch, phản ứng của cái sau là... tạo thành một phức hợp màu xanh tím."

Viết xong, Hạ Cửu Gia buông bút, thở ra một hơi thật dài. Lần này mọi thứ đều thuận lợi, nếu như vẫn không bằng Thẩm Hi... Hạ Cửu Gia suy tính: Vậy thì lần sau lại đánh gục cậu ấy.

Thế nhưng, sẽ không có chuyện đó. Căn cứ vào quan sát âm thầm của Hạ Cửu Gia với lần thi tháng đầu tiên, cậu trong trạng thái tốt chắc chắn áp được Thẩm Hi.

———-

Bước ra khỏi khu phòng học, Hạ Cửu Gia vừa vặn thấy Thẩm Hi ngay cửa khu. Thật ra cũng không phải tình cờ, mà vì rất nhiều bạn học vây quanh Thẩm Hi hỏi đề này đề kia, Thẩm Hi lại thích thể hiện, mới mãi không rời đi.

Vừa nhìn thấy Hạ Cửu Gia đi tới, Thẩm Hi lập tức đẩy một đống người đang đứng bên người ra: "Được rồi, tránh đường cho tớ về đi ngủ."

Thẩm Hi dính lấy Hạ Cửu Gia, hỏi: "Nhóc Thịt Đông, hôm nay thi thế nào?"

Hạ Cửu Gia nhìn Thẩm Hi, nhớ tới hạng nhất, lại nghĩ tới việc đoạt lại hạng nhất, trong lòng sảng khoái, không kiềm chế được cười tủm tỉm với Thẩm Hi: "Cũng ổn." Sau khi thi sinh xong, cậu rất có tự tin.

Thẩm Hi nhìn có chút phát ngốc. Da Nhóc Thịt Đông trắng như tuyết, ánh lên trong ánh đèn sân trường, tựa như những tia nắng lấp lánh trong buổi sớm mùa đông. Thẩm Hi ý thức được, trước giờ Hạ Cửu Gia chưa cười như thế lần nào.

Quả thật là... thích mình???

"Nhanh chóng về ngủ thôi." Cảm thấy đối phương hẳn là thích mình, Thẩm Hi đánh bạo, ôm vai Hạ Cửu Gia như với các anh em, tỏ ý bảo mau bước về trước. Tim cậu đập thình thịch, đầu ngón tay tự dưng bỏng rát giữa đêm rét mướt tháng 11 vùng đông bắc.

Đi được nửa đường, bụng Hạ Cửu Gia phát ra tiếng "ọt".

"A..." Cậu có chút lúng túng. Vì không muốn bụng xảy ra vấn đề gì, cậu cũng chưa ăn cơm tối. Thi địa lý lịch sử chính trị xong là 5g chiều, nghỉ ngơi ba tiếng sau đó lại thi sinh, bây giờ đã gần 9h, Hạ Cửu Gia đói là tất nhiên.

Thẩm Hi hỏi: "Đói à?"

"Ừ ——-" Thẩm Hi kéo dài âm cuối, "Căntin đóng cửa rồi, đi ra ngoài ăn khuya không?" Cậu có xíu mong đợi trong lòng, bọn họ còn chưa từng ăn cơm riêng hai người đâu.

"Thôi vậy", cả một ngày căng thẳng thần kinh khiến Hạ Cửu Gia hơi mệt mội, "Chắc trở về ngủ thôi, mệt mỏi."

"Ừm."

Đưa Hạ Cửu Gia về phòng ngủ, Thẩm Hi suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy như vậy không được – Nhóc Thịt Đông vẫn còn đói mà. Trường R không cho phép gọi đồ ăn ngoài, vì vậy Thẩm Hi mặc thêm một cái áo khoác thật dày, ra ngoài trong trời lạnh giá, đi đến cổng sau trường học, vịn lan can nhảy "véo" qua cửa sắt, chạy đến khu chợ nhỏ đằng sau, nhìn ngó xem quán nào còn bán.

Sau khi chạy hết con đường, cậu mua cho Nhóc Thịt Đông hai phần cổ vịt nướng, hai cái chân giò kho tương, hai cái bánh bao nhân thịt, một cái bánh kếp trứng, một phần gà rán Đài Loan, một phần khoai tây chiên và một ly trà sữa.

Hai tay đeo đầy đồ, Thẩm Hi lại đi nhảy lan can. Không ngờ oan gia ngõ hẹp, lại có người đang chờ. Chính là thầy giám thị từng bảo Thẩm Hi là "lưu manh".

Lúc này, đầu hói của thầy giám thị càng tỏa sáng trong bóng đêm, thầy gào: "Giờ này mà còn đi ra ngoài?!! Đi đâu làm gì???"

Thẩm Hi nhớ tới biệt danh của thầy – Hồng Tinh ERKE. Thầy giám thị khá đáng ghét, không được học sinh thích cho lắm, vì vậy cái biệt danh khó nghe Hồng Tinh ERKE này đã được truyền đời đời ở trường R. Bởi vì câu slogan của Hồng Tinh ERKE chính là "To be No.1", đọc lên nghe y chang "Ngốc nghếch No.1" (*nguyên gốc là chữ ngốc bức, phát âm là "tu bi"). Thẩm Hi cảm thấy, người đặt ra biệt danh này còn đáo để hơn mình rất nhiều.

(*ERKE là một thương hiệu đồ thể thao thuộc sở hữu của công ty HongXing Erke Group của Trung Quốc. Thương hiệu chuyên về trang phục thể thao và đã tài trợ cho các biểu tượng thể thao lớn trong đội Olympic Trung Quốc.)

Bên ngoài nhiệt độ xuống thấp, Thẩm Hi sợ đồ ăn nguội lạnh, liền nhịn không được trả lời: "Em đi mua bữa khuya cho bạn học."

"Mua cho mấy bạn?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!