Chương 4: (Vô Đề)

Mẹ Lâm Thanh thấy con gái ngẩn người trước TV, liền vẫy vẫy đũa vài lần trước mặt nhưng Lâm Thanh vẫn không tỉnh lại.

"Con là fan của Chu Trạch Long à?"

Mẹ cô tò mò hỏi.

Lâm Thanh lặng lẽ ngồi lại bàn ăn, cầm lấy đũa và không nói gì.

Rõ ràng cô có điều gì đó đang suy nghĩ.

Mẹ cô không hiểu, liền bắt đầu lẩm bẩm:

"Cái cô Lương kia đúng là có vấn đề hay sao ấy nhỉ? Chu Trạch Long đẹp trai thế, hình tượng lại chính diện! Trong"Sơn Hà Tuế Nguyệt

"ông ấy diễn hay biết bao! Còn từng lên cả chương trình Tết, diễn tiểu phẩm với ai nhỉ…"

"Mẹ! Con muốn nói chuyện công việc với mẹ!"

Lâm Thanh đột nhiên cao giọng, ngắt lời mẹ mình.

Mẹ cô ngớ người ra, đũa trong tay lúc chỉ TV, lúc lại chỉ vào con gái.

Chẳng phải đang nói chuyện bát quái hay sao?

Sao đột nhiên đổi chủ đề thế này?

"Không phải mẹ đã nói sẽ không hỏi gì rồi sao?"

Mẹ cô nhăn nhó.

"Nhưng ít ra mẹ cũng nên biết con gái mình làm việc ở đâu, công việc như thế nào, mỗi tháng kiếm được bao nhiêu tiền chứ."

Lâm Thanh đáp.

Mẹ cô càng bối rối hơn:

"Gì cơ? Con gái, con tìm được việc rồi à?"

Mẹ Lâm Thanh chưa từng nghe cô nhắc đến chuyện này.

"Công việc ở cơ quan nhà nước?"

Mẹ cô thử đoán.

Không phải.

Đơn vị sự nghiệp?

Cũng không.

"Công ty nằm trong danh sách Fortune 500?"

Không.

"Vậy… công ty tư nhân?"

Mẹ cô càng hỏi càng lo, giọng ngày càng nhỏ dần.

Nhà máy điện tử?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!