Chương 4: Mưu kế xảo quyệt của christo

– Bantasas, nếu hôm nay ông ta vẫn chưa về thì tôi sẽ không cần sự giúp đỡ của bác nữa. Tôi sẽ mướn những người tháo vát hơn. – Juritas vừa nói vừa vuốt ria mép.

Juritas gặp Bantasas ở ngoại ô Buenos Aires, chỗ cánh đồng lúa kết thúc và bắt đầu đồng cỏ. Bantasas ngồi bên đường, bối rối và lặng lẽ rứt từng cọng cỏ vàng cháy. Bác ta bắt đầu hối hận vì đã đưa anh mình là Christo đi dò xét Sanvator.

Christo hơn Bantasas mười tuổi. Tuy lớn tuổi, nhưng Christo khôn ngoan xảo quyệt như một con cáo. Một người như vậy mà làm gián điệp thì rất hợp, nhưng không thể tin được. Nếu có lợi thì ông ta có thể bán rẻ cả em ruột. Bantasas biết rõ điều đó nên bác nóng lòng hơn cả Juritas.

– Bác tin chắc rằng Christo đã nhìn thấy quả bóng bác thả à?

Bantasa nhún vai không trả lời. Bác muốn chất dứt ngay chuyện này để về nhà nhấp tí nước lạnh pha rượu rồi làm một giấc ngủ cho khoẻ.

– Ông ta kia rồi! – Bantasas giật mình.

– Phải vậy chứ!

Christo nhanh nhẹn đi về phía hai người. Hắn không cò giống ông già thổ dân tiều tuỵ như trrước kia. Hắn huýt sáo ra hiệu rồi đến chào Bantasas và Juritas.

– Thế nào, ông đã làm quen đươcï với con quỷ biển chưa? – Juritas hỏi.

– Chưa. Nhưng đúng là nó ở đấy rồi. Tôi đã làm được việc chủ yếu là đang giúp việc cho Sanvator và ông ta rất tin tôi, mọi việc rất trôi chảy. – Christo cười, cặp mắt quỷ quyệt nheo lại.

– Lão Sanvator có một khu vườn thú kỳ diệu. – Christo bắt đầu thuật lại tất cả những điều tai nghe mắt thấy

Juritas vừa hút xì gà vừa nói:

– Những điều ông vừa kể đều rất lý thú, nhưng ông có nhìn thấy nhân vật chính là Con quỷ biển không? Oâng định tiếp tục công việc này như thế nào?

– Tiếp tục à? Tổ chức một cuộc dạo mát vào vùng núi Alpes.

Rồi Christo thuật lại chuyện Sanvator địng đi săn thú ở đó.

– Tốt lắm! – Juritas reo lên. – Chỗ ở của Sanvator cách xa khu dân cư. Khi nào lão đi vắng chúng ta sẽ bắt Con quỷ biển mang đi.

– Chưa tìm thấy Quỷ thì bọn thú đã xe xác ông ra rồi. Ngay cả tôi cũng phải chịu thua. – Christo lắc đầu.

Juritas ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

– Thế thì ta sẽ phục kích và bắt cóc Sanvator khi lão đi săn, rồi bắt phải chuộc bằng Con quỷ biển.

Christo đưa tay rút nhẹ một điếu xì gà trong túi của Juritas.

– Cảm ơn ông. Phục kích như thế hay đấy. Nhưng sợ rằng Sanvator sẽ lừa ta, lão hứa chuộc nhưng lại trở mặt thì sao? – Christo húng hắng ho

– Thế ông định thế nào? – Giọng Juritas đã gay gắt.

– Phải kiên nhẫn, ông Juritas ạ. Sanvator tin tôi, nhưng mới cho tôi tới bức tường thứ tư thôi. Cần làm cho ông ta tin tôi hoàn toàn thì mới cho tôi đến gần Con quỷ biển.

– Cụ thể ta phải làm gì?

– Thế này nhé, có một bọn cướp sẽ tấn công Sanvator khi hắn đi săn. – Christo chỉ vào ngực Juritas. – Còn tôi, – Christo vỗ ngực mình, – một người Araucan trung thực, sẽ cứu hắn thoát chết. Sau vụ này thì bí mật trong nhà Sanvator sẽ chẳng có gì là bí mật đối với Christo nữa.

– Mưu kế đó dùng được đấy.

– Trước hôm lên đường, tôi sẽ ném một hòn đá đỏ qua hàng rào. Các ông hãy sẵn sàng. – Christo nói.

Mặc dù kế hoạch tấn công đã được suy tính kỹ càng, nhưng vẫn có một chuyện bất ngờ xảy ra suýt nữa làm hỏng việc.

Juritas, Bantasas và mười tên côn đồ cải trang thành thổ dân thuộc bộ lạc Gauto trang bị đầy đủ, cưỡi ngựa chờ ở ngoài xa. Trời tối như mực. Bọn cướp lắng nghe xem có tiếng vó ngựa không. Nhưng Christo không ngờ rằng Sanvator lần này đi săn khác mấy năm trước.

Bọn cướp bỗng thấy tiếng máy nổ vọng đến rất nhanh. Từ sau quả đồi loé sáng hai ngọn đèn pha. Một chiếc xe hơi lớn màu đen lao vút qua chỗ phục kích, nhanh đến nỗi chúng không kịp trở tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!