Chương 85: (Vô Đề)

Dịch: Khởi Linh

***

Cái chết của Ninh Du đã đem lại rất nhiều rắc rối lớn cho Chu Nhung.

Từ Viện khoa học đến Ủy ban quân sự trung ương, thậm chí cả lớp thượng tầng cấp cao trong trung ương cũng đều bị sốc, cộng đồng quốc tế thì càng không thể tin nổi.

Tuy rằng Ủy ban quân sự tương đối tín nhiệm Chu Nhung, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều có thể chứng minh Ninh Du tự sát, song cả đội vẫn phải bị cách ly hết vòng này đến vòng khác để thẩm tra.

Ngoài ra, những người không thân có dính dáng đến chuyện Ninh Du đi Túc Bắc cũng đều bị thẩm vấn, trung tướng Trịnh đã bị nghiêm khắc khiển trách phê bình vài lần.

Vì sao Ninh Du muốn tự sát?

Động cơ là gì? Xúc động? Hay là ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì khiến Ninh Du bị kích động?

Và liệu có khả năng nào bù đắp lại được hay không?

Sự kiện này có ý nghĩa chính trị vô cùng quan trọng, mặc dù tạm thời chưa có người bị phạt nặng, nhưng sức ảnh hưởng của nó thì vẫn rất rõ ràng.

Trung tướng Trịnh từng đồng ý giúp 118 xin khôi phục biên chế, nhưng kế hoạch Ngòi Lửa khiến quân đội phải đưa ra toàn bộ lực lượng, cộng thêm vì chưa từng có tiền lệ này, thế nên tình hình tiến triển cực kì chậm chạp.

Ninh Du vừa tự sát, đám Chu Nhung bị điều tra nghiêm ngặt, chuyện biên chế 118 ngay lập tức bị dừng lại.

Trong khoảng thời gian đó, tuy mọi người đều không nói ngoài miệng, nhưng trong lòng lại cực kì chán nản, nhất là còn phải đối phó với các câu hỏi lặp đi lặp lại không ngừng không nghỉ cùng cuộc điều tra theo quy định, khiến mọi người không khỏi có cảm giác phức tạp về cái chết của Ninh Du.

Chỉ có mình Tư Nam nói hắn cảm thấy Ninh Du không phải là một người như vậy.

Hắn nói phong cách của Ninh Du luôn có trước có sau, quen thói làm mọi việc thật chỉnh chu, sẽ không cố tình hãm hại người khác ở thời khắc cuối cùng.

Xuân Thảo hỏi hắn vì sao cảm thấy như thế, rõ ràng đội họ rất hạn chế giao thiệp với Ninh Du, muốn suy đoán chuẩn xác nội tâm của cái ông đứng đầu giới khoa học này là điều gần như bất khả thi.

Tư Nam cũng không biết phải giải thích nguyên nhân thế nào.

Thế nhưng sự thật đã nhanh chóng chứng minh rằng cảm giác của Tư Nam là hoàn toàn đúng đắn.

Tài liệu chuyên ngành của Ninh Du lần lượt được giải mã, Sở nghiên cứu đã tìm thấy một lá thư cuối cùng trong quyển bút ký của gã.

Lá thư này khiến công việc điều tra chẳng mấy chốc đã kết thúc, tất cả mọi người đều được trả tự do ngôn luận và làm việc.

Càng bất ngờ hơn là mọi người chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, bên quân đội đã quyết định chính thức thông báo khôi phục lại biên chế cho 118──Chu Nhung được thăng lên làm đại đội trưởng, chức vụ cấp đoàn, có quyền hạn thành lập tám trung đội của 118 thêm lần nữa.

Chính bản thân Chu Nhung cũng vô cùng bất ngờ, cho đến khi trung tướng Trịnh nói cho y biết nguyên nhân.

"Trong lá thư cuối cùng, tiến sĩ Ninh có nói, ngoảnh về cuộc đời mình, cảm thấy rất may mắn vì khi ấy đã được gặp các cậu. Ninh Du biết các cậu đều mong muốn có thể xây dựng lại 118, cũng biết đơn xin thành lập đã bị trì trệ trong khoảng thời gian rất dài, ông ấy hy vọng quân đội có thể xem xét công lao các cậu cứu và đưa ông ấy đến Nam Hải, đặc biệt khôi phục lại biên chế của bộ đội 118."

Trung tướng Trịnh khẽ thở dài một hơi, nói: "Ninh Du còn nói nếu như rất khó khăn, mong quân đội hãy coi đây là nguyện vọng duy nhất của ông ấy để giải quyết vấn đề."

"……. Ông ấy biết chỉ cần là di nguyện thì tất cả mọi người tất sẽ đồng ý," Chu Nhung thấp giọng nói.

"Đúng vậy."

"Ông ấy còn nói gì không?"

Trung tướng Trịnh lắc đầu: "Không rõ lắm, tôi cũng chỉ hỏi thăm được đoạn này thôi, những nội dung khác đều đã bị xử lý tuyệt mật mất rồi….. có lẽ vài chục năm thậm chí cả trăm năm sau, khi con cháu chúng ta có thể dùng ánh mắt bình tĩnh và toàn diện để nhìn về trận thảm họa này, có lẽ lá thư cuối cùng của Ninh Du mới được từ từ giải mã."

Chu Nhung đi ra khỏi tòa nhà, Tư Nam quay lưng với y đứng dưới bậc thang, híp mắt ngóng lên bầu trời.

Thời tiết hôm nay rất đẹp, bầu trời trong xanh, ánh nắng chiếu khắp muôn nơi. Cơn gió từ đại dương thổi vào đất liền, lướt qua cánh đồng bát ngát đang sinh sôi nảy mầm và thành phố hoang toàn đổ nát, lướt nhẹ lên sau cổ và lọn tóc trên đỉnh đầu của Tư Nam.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!