Chương 84: (Vô Đề)

Dịch: Khởi Linh

***

Một tuần sau, tại bệnh viện đa khoa quân sự Nam Hải.

Lông mi Tư Nam rung rung, kế đó mí mắt mơ mơ màng màng mở ra, lọt vào trong tầm mắt đầu tiên chính là Chu Nhung.

Chu Nhung gác đầu lên cánh tay, nằm nhoài bên cạnh giường bệnh ngủ đến là say, lông mày đen nhánh thẳng tắp hơi nhíu, khóe môi cương nghị mím lại, mái tóc ngắn ngủn dựng thẳng rối tung mang đầy nét gợi cảm, gò má sở hữu đường nét đẹp trai tuấn lãng.

Trong tim Tư Nam chợt có tia ấm áp hiện lên, hắn cố gắng giơ tay kéo mặt nạ oxi xuống, khàn giọng nói: "Chu Nhung…….."

Đách có phản ứng.

"Chu Nhung…………

"Đách có phản ứng. Tư Nam suy yếu dùng tay đẩy đẩy mấy cái, Chu Nhung đang ngủ mơ rốt cuộc cũng có hành động──Y xoay mặt đi, dùng cái ót đen xì đối diện với Tư Nam, ngay sau đó tiếng ngáy o o sung sướng vang đến. Tư Nam:"……………"

Tư Tiểu Nam nổi quạu, dùng toàn bộ sức lực giơ chân đá một cái, Chu Nhung đang ngồi trên ghế ngã xuống đất cái rầm, cuối cùng cũng tỉnh dậy.

"Á! Tư Nam!" Chu Nhung cảm động hết sức, chạy đến bên giường giơ tay ôm chặt Tư Nam đang thở khò khè vào lòng mình, vỗ về vuốt lông: "Cảm ơn trời đất, rốt cuộc thì em đã tỉnh dậy rồi, Nhung ca lo đến độ mất ăn mất ngủ, không ngủ không nghỉ trông nom em suốt bảy ngày bảy đêm lận, nếu ngộ nhỡ em có chuyện gì xảy ra, anh chỉ còn nước tự tử vì tình chạy theo em thôi………"

Đầu tóc Tư Nam dựng ngược hết lên vì cái tiếng ngáy o o của y, mặt không cảm xúc nói: "Anh đã cạo râu."

Chu Nhung cuống quýt lấy nước cho hắn.

"Còn cả cắt tóc."

Chu Nhung vội vã ấn chuông gọi bác sĩ.

"Rồi thay luôn quần áo mới!" Tư Nam đột nhiên phẫn nộ: "Anh đang đến chăm sóc người bệnh hay là đến xoè đuôi công khoe mẽ đấy hả!"

Ninh Du đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Chu Nhung cưỡng ép gói Tư Nam thành một quả bóng ôm vào trong ngực, không ngừng hôn hít, khóe môi hà hơi gãi gãi lỗ tai cùng véo nhẹ sau gáy:

"Nghe anh này, bé ngoan yêu dấu của anh, Nhung ca đặc biệt tốn hết hai tiếng đồng hồ chải đầu rửa mặt tạo style mới toe đấy. Chúng nó nói đàn ông đã kết hôn phải luôn giữ được sức quyến rũ thì mới có thể khiến bà xã vui lòng…….."

Chu Nhung biến cảm xúc vui buồn lẫn lộn sống sót sau vụ tai nạn thành cái kiểu khác thường dị biệt vô cùng, do đó mấy lời thoại y được của các bộ drama trên TV đều không đạt được hiệu quả giật gân như mong đợi, vì thế Chu Nhung chỉ đành hờn dỗi chạy đến căn tin bệnh viện mua một suất chè trôi nước ngọt lịm, quay về dỗ cho Tư Tiểu Nam vui trở lại.

Một nhát dao kia của Law Mayer đâm sâu vô cùng, may thay tổng bộ đã điều động khẩn cấp máy bay chiến đấu tới tiếp đón, khi Tư Nam được đưa vào phòng phẫu thuật, do bị vỡ lá lách mà chảy máu rất nhiều, đội ngũ y bác sĩ phải cấp cứu suốt ba tiếng đồng hồ mới giữ được tính mạng.

Nhưng mà khả năng phục hồi thần tốc của hắn đã giúp ích được rất nhiều, sau bảy ngày tỉnh dậy trong phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, kết quả kiểm tra cho thấy Tư Nam bắt đầu không có gì đáng ngại.

Nhan Hào, Xuân Thảo và Quách Vĩ Tường thay phiên nhau xách hoa quả với đồ ngọt mang vào bệnh viện chăm nom ân cần, thậm chí Thang Hạo cũng đẩy xe lăn xuất hiện một phen.

Thang Hạo ngụ ở phòng bệnh kế bên.

Vết thương do đạn bắn xuyên ở bắp chân của hắn khá ư rắc rối, nhưng bác sĩ đã nói sau khi lành hẳn hắn sẽ không bị ảnh hưởng đến chuyện đi lại, chỉ có điều nếu muốn khôi phục đến trình độ chiến đấu ban đầu, vẫn phải cần phục hồi đến một mức nhất định.

Hắn tỏ ra cực kì hâm mộ và ghen tị với tốc độ lành bệnh kinh người của Tư Nam, Chu Nhung lại bảo với cái bản mặt nhọ nồi của hắn, bị trúng đạn mà không để lại di chứng đã may mắn lắm rồi, nếu không phải trước cuộc quyết chiến Chu Nhung cho hắn lây dính chút vận may thì chắc có khi cái chân này đã nằm lại khe núi ấy rồi chứ chẳng đùa.

"Đừng nghe thằng cha Chu nói tầm bậy tầm bạ."

Thang Hạo khịt mũi, nói:

"Tôi đã hỏi rồi, là tại Tư Nam có giá trị may mắn cao ngất ngưởng mới khiến tổ đội chúng ta rực sáng đó chớ. Sau này khi ra ngoài làm nhiệm vụ, tôi muốn được cùng một tổ với Tư Nam, cha Chu kia sẽ hút vận may của người khác, ai mà dính thằng chả thì chỉ còn nước đen như tó thôi."

Tư Nam không khỏi gật đầu tỏ vẻ đồng ý, chẳng qua ngoài hắn ra, nét mặt của tất cả mọi người đều trông rất khó nói hết.

Cùng ngụ tại tầng này với hai người còn có thêm cậu chàng Đinh Thực──Nhắc đến chàng này thì không biết nên nói là xúi quẩy hay may mắn nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!