Chương 46: (Vô Đề)

Dịch: Khởi Linh

***

Phòng tắm rơi vào im lặng, sự nghẹt thở khôn xiết từ từ tỏa ra theo hơi nước.

Tư Nam ngồi trong bồn tắm lớn, nước ấm mấp mé đến thắt lưng, bởi vì vùng bụng vô cùng bằng phẳng nên để lộ nửa đoạn V

-cut cực mỏng, nửa người trên khẽ uốn cong.

Mái tóc ướt nhẹp dính vào đuôi mắt và thái dương, đôi mắt hơi híp híp, liếc xéo nhìn Chu Nhung từ trên xuống dưới, đuôi lông mày nhếch thành đường cong sắc bén.

Chu Nhung nhận ra thái độ này, nó có thể được hiểu thành hai ý:

Dưới tình trạng khỏa thân, Omega ôm nỗi thẹn thùng xoắn xuýt thầm kín;

Hoặc là dấu hiệu cơ thể căng cứng của chiến sĩ chuẩn bị tấn công.

Căn cứ vào độ hiểu biết trạng thái bình thường của y về Tư Nam, chắc là cái thứ hai rồi.

Chu Nhung thành thật nói: "Anh nói anh chỉ tắm hộ em thôi, em có tin không?"

Sau một lúc dài trầm mặc, Tư Nam chậm rãi nói: "Tôi sẽ lễ phép tin một chút."

"…………"

"Thế bây giờ anh muốn cùng tắm, hay là…….?

"Đương nhiên rồi! Tiếng gào thét y như cái bánh trôi nóng hổi lăn qua lộn lại trong miệng Chu Nhung, sau đó thì đành đau khổ nuốt về. Chu Nhung lùi ra ngoài cửa, nho nhã lễ phép nói:"Không, em tắm xong rồi hẵng gọi anh." Nói xong bèn nhẹ tay nhẹ chân đóng cửa lại.

Cạch.

Tư Nam duy trì tư thế căng cứng kia, từ từ trở về bồn tắm, phát ra tiếng nước ào ào.

Cơ thể ngâm trong nước nóng, thấm ướt, làm từng bắp thịt đau xót lạnh lẽo mềm xuống, cơn tê dại xâm nhập vào trong dây thần kinh và xương tủy, khiến cả người hắn nhũn ra, mà cái cảm giác cực kỳ vi diệu sinh ra trong chớp mắt khi thức tỉnh ấy………hắn chưa từng trải qua kể từ khi chào đời, vậy nhưng bản năng láng máng biết đó là thứ cảm giác gì.

Chẳng qua, hắn còn chưa kịp soi xét kĩ, Chu Nhung đã đẩy cửa bước vào, cắt ngang dòng suy tư của hắn, pheromone của Alpha phả vào mặt thoáng chốc thay đổi tất cả.

Lúc Chu Nhung mở miệng, nghe thấy giọng nói của anh ta, Tư Nam thậm chí có thể cảm thấy bộ phận nào đó trong cơ thể đột nhiên được thả lỏng.

──Không khéo lắm.

Tư Nam nhắm hai mắt, ngả lưng vào lớp gạch men lạnh lẽo, tâm trí rất nhanh tổ chức lại những mảnh ký ức ngắn ngủi vụn vặt của mấy ngày nay, mượn sức mạnh của lí trí, đè nén cảm giác khác thường yếu mềm chảy trong cơ thể, chỉ có điều tuyệt không hiệu quả cho lắm.

Trong màn sương trắng lượn lờ, tại nơi sâu nhất trong cơ thể như có một ao nước nóng đang lăn tăn, có vẻ sắp tràn ra ngoài.

Đương lúc hắn định nhớ lại đám ngu Law Mayer kia rốt cuộc đã đánh đập tra hỏi gì từ mình, kí ức trong đầu không ngừng lướt qua, nhưng mà không phải cơn đau đớn do điện giật, mà là cánh tay cường kiện mạnh mẽ của Chu Nhung, và một phần da thịt màu đồng hình tam giác lộ ra trong cổ áo sơ mi.

Khóe miệng Tư Nam giật giật, không dám ngồi trong bồn nước nóng nữa, ào một tiếng đứng lên, lau khô người qua loa.

Quần áo sạch sẽ được Chu Nhung chuẩn bị ngăn nắp gấp thành hình miếng đậu phụ để ở trên giá, Tư Nam mặc áo sơ mi, tiện tay chà lau mặt gương một cái, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của mình, khóe mắt hình như còn lấp lánh ánh nước.

"……Xong rồi."

Chu Nhung đang ở phòng bếp nấu cháo, nghe thế bèn ngẩng đầu lên.

Tư Nam chắp tay sau mông đứng ở cửa bếp, thân hình thẳng tắp, âm điệu vững vàng, nét mặt bình tĩnh chính trực rất giống MC trên chương trình thời sự, tuy nhiên không biết vì sao đuôi mắt hơi đo đỏ.

Mặc dù Tư Nam không còn là cái bánh cuộn ngủ say trong thảm lông, nhưng hắn thế này cũng rất tuấn tú đẹp trai, có một vẻ sạch sẽ nhanh nhẹn khiến lòng người trông ngóng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!