Chương 27: (Vô Đề)

Dịch: Khởi Linh

***

Sau một lúc im lặng thiệt lâu, Ngô Hinh Nghiên rốt cuộc cảm thấy bản thân không nín nổi nữa, cô nuốt nước miếng, giọng nói nghe nhẹ nhàng vô cùng.

"À, đội trưởng Chu….."

"Hay là anh cứ bỏ miếng sôcôla kia xuống đi đã…..

"Cô chưa kịp dứt lời, Tư Nam đã chui ra khỏi thảm lông, mặc thêm áo khoác, đột ngột đẩy cửa đi ra. Ngô Hinh Nghiên lại khôi phục trạng thái đờ đẫn cả người, mãi sau vẫn chưa kịp hoàn hồn."Làm gì đó?" Giọng điệu của Tư Nam vô cùng bình thản, "Nhanh lên, thời gian của tôi vội lắm."

Tư Nam chỉ mặc mỗi cái áo phông đen của cảnh sát ở bên trong, khoanh hai tay lại, áo khoác chống bạo động khoác trên vai.

Nét mặt của hắn giống y chang lần đầu Chu Nhung gặp hắn, ngồi trong xe bọc thép không đếm xỉa tới bình nước được đưa đến trước mặt, chẳng nói câu nào đã lấy sang tay khẩu súng của Nhan Hào── Lúc ấy và bây giờ đặc biệt giống nhau, đến cả thái độ cũng y đúc.

Chu Nhung thầm thở dài trong lòng, nhét sôcôla vào trong túi áo Tư Nam, xoay người trở về.

Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm…….

Trong nháy mắt đếm tới số không, đằng sau quả nhiên truyền đến giọng nói của Tư Nam:

"Anh không sao chứ?"

Chu Nhung dừng bước đứng im tại chỗ, không có quay đầu, khe khẽ thở dài một hơi.

"…………" Tư Nam rốt cuộc tiến đến phía trước, hàng lông mày dài rậm nhíu lại, nghi hoặc quan sát Chu Nhung: "Anh không sao chứ?"

Chu Nhung mặt ủ mày chau: "Tư Tiểu Nam ơi."

Tư Nam nói: "Trong tên của tôi không có chữ tiểu."

"Đồng chí Tiểu Tư." Chu Nhung biết lắng nghe vội sửa miệng, hỏi: "Cậu có cảm thấy chúng ta vẫn là bạn bè chứ?"

Vấn đề này thực sự rất phức tạp, chủ yếu là vì từ trước tới nay Tư Nam rất ít có cơ hội tiếp xúc với các Omega khác, cũng không có chứng cứ cho rằng rốt cuộc"Giữa một Alpha và một Omega liệu có thể tồn tại tình bạn chân chính" có phải là mệnh đề sai không; nhưng hắn lại tiếp xúc với cực nhiều Alpha, nhiều đến nỗi cho dù hắn đã mất trí nhớ, sự đề phòng với phản cảm của năm tháng trước đây vẫn tồn tại rất sâu trong tiềm thức.

Hắn híp mắt đánh giá Chu Nhung.

Tay của Chu Nhung đút trong túi quần, chân đi giày, chiều cao một mét chín, cái bóng in dài dưới ánh trăng.

Chu Nhung không phải tuýp người vóc dáng cơ bắp phát triển, mà trái lại sở hữu vẻ hung mãnh với cân đối do hàng năm được đặc huấn nghiêm ngặt── Đặc điểm này cũng vô cùng nổi bật trên người Tư Nam; thế nhưng lớp cơ bắp của Tư Nam trông khá mỏng manh, còn bờ vai rộng của Chu Nhung cực có cảm giác thiên về sức mạnh nam tính của Alpha.

Ngũ quan của y là sự pha trộn giữa vẻ anh tuấn và sự đểu cáng bất ngờ, hơn nữa mỗi khi nhếch mày bật cười, sự kiệt ngạo sẽ tuôn ra ào ào không có gì có thể ngăn được.

Tướng mạo này thực sự cách khá xa so với hình tượng anh lính nghiêm nghị kiên cường chính trực mà mọi người hay nghĩ đến, nếu quân đội chọn hình tượng tử tế để đi tuyên truyền, với khí chất này của Chu Nhung chắc chắn sẽ bị loại ngay vòng gửi xe.

Nhưng nếu cởi bỏ lớp quân trang, y sẽ có phong cách của một anh chàng nhà giàu đời thứ hai (phú nhị đại), đi đến bất cứ chỗ nào cũng sẽ thu hút được rất nhiều ánh mắt chăm chú ẩn chứa nét gợi tình.

Anh ta không giống với những người khác, trong lòng Tư Nam thầm toát ra suy nghĩ này.

Chính hắn cũng không biết cái suy nghĩ quỷ dị này ở đâu ra, song dưới ánh trăng của hiện tại, hắn thực sự có vài cảm xúc khó có thể hình dung, trái tim đột nhiên khẽ rung động nhè nhẹ.

"…………….." Hai mắt Tư Nam tránh đi, nói: "Chắc vậy."

Chu Nhung hơi hơi cúi đầu, không muốn bỏ qua hỏi: "Chắc cái gì?"

"…….. Chắc là bạn bè."

Chu Nhung gần như kề sát mặt Tư Nam, chóp mũi của hai người còn chưa cách đến mười cm, cả hai đều có thể nhìn thấy bóng hình của nhau trong đáy mắt đối phương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!