Dịch: Khởi Linh
***
Mọi người trợn mắt há mồm, quay đầu nhìn nhau.
Tuy nhiên, Chu Nhung không để tất cả có thời gian hoảng sợ, chỉ trong một giây ngắn ngủi, y dứt khoát quyết ra hàng loạt mệnh lệnh rõ ràng: "Tất cả mọi người lên góc phía Bắc, gia cố thêm lưới sắt, Xuân Thảo gọi Tường Tử và Đại Đinh về mau."
"Anh lái xe bọc thép dẫn đám zombie đi, Tư Nam mang thuốc nổ theo."
"Tuy có tới mấy trăm con zombie, song chúng tôi vẫn có thể bảo vệ, mọi người đừng hoảng sợ!"
Những người sống từng thoát khỏi thành phố T tất nhiên không để Chu Nhung thất vọng, sau vài phút ngắn ngủi lúng túng, tất cả mọi người cùng đồng lòng nhanh chóng hành động, có người xách búa, có người cầm cuốc, vác gậy sắt và tất tần tật dụng cụ có thể mang đi trong nhà máy ra, đi thẳng về hướng Bắc nơi zombie tiến đến.
Xe bọc thép phi nhanh như chảo chớp, Chu Nhung mở cửa, không hề giảm tốc độ, trong nháy mắt đi sát qua bên người Tư Nam bèn giơ tay bắt lấy tay hắn kéo lên ghế phó lái, còn Nhan Hào tóm chặt thang sắt ở khoang sau, hai người cùng đồng thời phi người nhảy lên.
"Trong túi có gì thế?
"Chu Nhung quát. Tư Nam cầm một cái túi đựng sách, đóng cửa xe ầm một tiếng:"Phi hỏa lưu tinh!"
Chu Nhung: "Hở?
"Một chân Chu Nhung đạp chân ga đến tận cùng, xe bọc thép gầm rú xông thẳng đến cửa Bắc. Mấy giây sau, Nhan Hào tung người nhảy khỏi khoang sau, lăn vài vòng trên đất, sau đó bắt đầu quăng chất nitrocellulose sang hai bên đường quốc lộ. Xuân Thảo lao ra khỏi nhà kho, sau lưng vác một cái hòm màu xanh lá cây to gần bằng người được buộc chặt bằng một sợi dây chập ba, tay cầm một khẩu súng phun lửa, thuần thục leo lên đỉnh lưới sắt, quát:"Nhanh lên Nhan Hào, quay về!"
Tiếng thét chói tai của đám người và tiếng gào rít của những con quái vật đều có thể nghe thấy vô cùng rõ ràng, trong màn đêm, đám zombie đông nghìn nghịt kết thành một đàn khổng lồ nhào tới, bắt lấy hai ba người phụ nữ chạy cuối cùng, âm thanh chúng cào xé, hòa cùng giọng kêu thảm thiết của nạn nhân cắt xé phá tan bầu trời đêm đen.
Sau khi nhìn qua kính viễn vọng chiết xạ luồng nhiệt, đồng tử Tư Nam khẽ co rút lại.
Chu Nhung quát: "Mở cửa sau ra, thả thang sắt xuống!"
Hơn mười người chạy trốn phát hiện chiếc xe bọc thép trên đường quốc lộ, cao giọng hét to tới đón. Chu Nhung phanh lại, chiếc xe lạc trôi thành một đường cong xinh đẹp, phần lốp ma sát với mặt đường phát ra tiếng kít chói tai nhức óc, song song với đó, Tư Nam dùng một chân đạp ầm một tiếng khiến cửa sau văng ra, bắt lấy cái thang sắt đặc chế trơn trượt, dùng hết sức mình quăng xuống mặt đất.
Người đàn ông chạy trước nhất không thèm nhường ai, tóm lấy cái thang nhảy lên, mượn sức tay Tư Nam, lăn nhào vào khoang xe.
"Nhanh!
"Chu Nhung hét. Vài người đàn ông được kéo lên, tiếng zombie gào rít đã gần kề trước mặt, Tư Nam không thèm ngoảnh đầu, quát to:"Lái xe!
Zombie đến rồi!"
Xe bọc thép bắt đầu chậm rãi lăn bánh, cách thang sắt khoảng hai ba bước, một người đàn ông cao to đeo kính lớn vừa chạy vừa gào thê lương: "Đừng bỏ tôi lại!"
Mi tâm Tư Nam nhíu chặt, cả người trượt ra sau cửa xe, một tay bám chặt phần cuối chiếc thang, một tay kéo gã lên.
Thế nhưng trong cơn xóc nảy kịch liệt, người đàn ông đeo kính vuột khỏi tay Tư Nam mấy lần, không phải không chạy kịp mà là do quá nhanh quá trơn trượt, đúng lúc này một con zombie đã nhào tới sau lưng gã, gã ta nhất thời loạng choạng, máu nóng dồn lên, ngoảnh phắt lại hung hăng đẩy con zombie ra xa.
"Tóm chặt tay tôi!
"Tư Nam hét. Gã đeo kính sợ hãi thở dốc, đáy mắt hiện ra bóng quỷ lay động của quân đoàn zombie ở phía sau, liền hiểu ra đã không còn kịp. Tư Nam gắng sức chìa tay:"Nhanh!
"Gã ta co giò chạy như điên, đầu óc trống rỗng, sau đó rốt cuộc cũng tóm được tay Tư Nam. Giây tiếp theo đó, gã hung ác kéo mạnh Tư Nam ra phía sau mình── Khi rơi vào bước đường tuyệt cảnh, con người sẽ bộc phát ra sức mạnh khó có thể lường được, Tư Nam mất cảnh giác, cơ thể lập tức mất cân bằng, té từ trên xe xuống! Ánh mắt Chu Nhung biến đổi kịch liệt, phanh gấp xe lại. Người đàn ông lên xe đầu tiên nhào tới điên cuồng hét to:"Anh dừng xe làm gì? Lái xe mau!!"
Ở ngoài cửa sau, con zombie bị Tư Nam cản lại, gã đeo kính rốt cuộc tìm được khe hở, nhảy lên tóm chặt thang sắt!
"Tư Nam!
"Chu Nhung quát to. Tư Nam lăn mấy vòng, ngã thẳng vào đàn zombie trước mắt, trở tay lôi dao quân dụng dấu ở đùi ra, xoẹt một cái nháy mắt chém đứt vài bàn tay thối nát đang mò về phía mình, sau đó đứng dậy. Mấy người đàn ông ở khoang sau gào điên lên:"Chúng nó đến rồi!
"Đừng để chúng nó lên đây!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!