Chương 88: (Vô Đề)

Phần 88

Trở lại với thời điểm Thụy Kha bước ra khỏi phòng họp, cô định bấm máy gọi cho Thìn thì nhận được tin nhắn của Kim, nội dung tin nhắn rất ngắn gọn:

"Vệ sĩ của cô đang ở…"

Thụy Kha chạy như bay theo cầu thang bộ xuống tầng hầm, cô chui vào chiếc xe của mình và phóng vụt đi. Cô bất chấp tất cả nguy hiểm để đến địa chỉ mà Kim vừa nhắn tin. Cô chỉ phán đoán được là Thìn đang gặp nguy hiểm ở vị trí đó thôi.

Cô cũng mặc kệ mình đến đó có khi chỉ là một cái bẫy, rằng cô xuất hiện ở đó thì thêm một nạn nhân nữa cô cũng kệ.

15 phút sau thì Thụy Kha đã có mặt ở trước căn nhà trong khu đô thị. Không còn kịp tắt máy ô tô, Thụy Kha mở cửa chạy về phía cổng ngôi nhà, cửa vẫn mở nhưng không thấy một người nào. Thụy Kha gọi to:

– Anh ơi, Anh ơi, Anh ở đâu?

Thìn bị trói vào cái ghế ở trên tầng 2, anh không thể nhúc nhích được khỏi cái ghế, nhưng miệng thì không bị trói. Nghe tiếng Thụy Kha gọi, Thìn nói vọng xuống:

– Thụy Kha, Thụy Kha.

Anh ở trên tầng 2. Lên đi đừng sợ.

Nhưng Thụy Kha mới chỉ nghe chữ tầng 2 thôi là đã chạy như bay lên rồi. Cô không kịp nghe thấy từ "lên đi đừng sợ

". – Anh ơi, anh ơi. – Thụy Kha, Thụy Kha. Vừa bước chân lên tầng 2, Thụy Kha nhìn vào căn phòng đang mở cửa thì thấy Thìn đang bị trói ở ghế, cô hét toáng lên rồi phi như tên bắn về phía anh. – Anh ơi, anh bị làm sao thế này. Nhưng Thìn mỉm cười giãy giụa trên ghế: – Anh không sao. Thụy Kha lại gần rồi ôm anh một cái thật chặt, sau đó cô buông ra và sờ nắn từ trên mặt xuống cổ, xuống ngực, xuống bụng và xuống tới cả chim nữa. Thấy chim Thìn vẫn còn nguyên ở háng, cô mới yên tâm phần nào. Thiếu tay thiếu chân còn được chứ thiếu cái ấy có mà"Đời hiu quạnh. –Cởi trói cho anh

", thấy Thụy Kha mải nắn hàng mà quên mất việc quan trọng, Thìn hối. Thụy Kha luống cuống tìm cách cởi trói, nhưng không có cách nào vì dây nhựa rất chắc: – Làm thế nào giờ, em không cởi được. Tình thế khó khăn khi trong phòng không có một vật gì có thể cắt được dây cả. Thìn suy nghĩ một hồi thì nói: – Em cởi áo lót ra. Thụy Kha sững người lại, mặt đỏ bừng, cô đứng dậy ngượng ngùng quay lưng lại: – Thì có muốn ấy ấy thì cũng phải cởi trói ra được đã chứ. Thìn tủm tỉm, anh biết cái"ấy ấy

"mà Thụy Kha đang nhắc đến là gì, nhưng anh như thói quen thường không cho cô sướng ngay: – Cứ nghe lời anh, cởi áo lót ra. Thụy Kha yêu anh lắm, cô chiều chồng nhất thế gian mà, ấy thế nên cô từ từ cởi từng chiếc cúc của chiếc áo sơ mi trắng, vừa cởi vừa quay ngực về phía anh: – Nỡm ạ, bị trói mà cũng đòi người ta. Nhưng Thìn kệ, tội gì không hưởng. Thụy Kha ở bỏ chiếc áo sơ mi vứt vèo một cái ra gần đến cửa. Chiếc áo lót màu trắng to là vậy nhưng chỉ che được quá nửa đôi vú trắng ngần núng nính. Sau đó Thụy Kha vòng tay ra đằng sau tháo khóa áo lót."Pực", dây áo lót căng quá nên phát ra tiếng như vậy sau khi bị Thụy Kha tháo.

Từ từ đôi bồng đào no tròn của Thụy Kha hiện ra trước mắt, Thìn nuốt nước bọt cái ực một cái vì thèm khát, vừa nhìn thấy khuôn miệng của Thìn, Thụy Kha ngượng ngùng:

– Khiếp, cứ như là nhìn thấy lần đầu không bằng, tối nào chả ngậm vào đây rồi mới ngủ còn bày đặt. Có cần cởi quần luôn không anh.

Thụy Kha cũng máu lắm rồi.

Anh chơi cô ngay tại đây cô cũng chiều. Ấy thế nhưng sự đời không phải cứ muốn là được:

– Em tháo cái gọng sắt áo lót ra. Lấy cái đó để cắt dây.

Thụy Kha ngỡ ngàng một lúc rồi mới hiểu ra mọi chuyện, cô ngó xuống đất tìm nỗ lẻ để chui xuống nhưng không thấy có cái lỗ nào.

Gò má ửng đỏ nhưng cô chữa ngượng:

– Vậy hả, sao không nói rõ, vậy mà làm người ta cứ tưởng… anh bắt nạt em.

– Ha ha ha ha!

Thụy Kha vẫn để ngực trần mà cắt dây trói, cô thông minh ở đâu không biết, cô lại chọn cái dây ở hai chân mà cắt trước, động tác cò cưa kéo xẻ làm vú Thụy Kha rung rung trước mặt Thìn thật là vui mắt.

Thìn biết là nếu cắt cái ở tay trước thì sau đó anh sẽ giúp Thụy Kha cắt cái ở chân, nhưng biết thì biết vậy nhưng anh mặt kệ, tội gì nhỉ.

Sau một hồi hì hụi, Thụy Kha cũng cắt xong cái ở tay cho Thìn, lúc này cô mới nghĩ ra:

– Ô, sao em không cắt cái ở tay trước nhỉ.

– Anh cũng biết thế nhưng anh không nói đấy.

– "Á, anh bắt nạt em", Thụy Kha trả thù bằng cách dí ngực vào mặt Thìn, cô có ý định làm anh chết ngạt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!