Phần 32
5 giờ sáng, Thìn và Thụy Kha đã lục tục dậy để bắt đầu chuyến đi phượt của mình, tối hôm qua đã cơ bản chuẩn bị mọi đồ dùng cần thiết cho chuyến đi rồi, sáng dậy chỉ cần vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo là đi thôi.
Thìn chở Thụy Kha trên chiếc moto phân khối lớn Harley Davidson, hai người ăn phở sáng rồi chở nhau đến chỗ hẹn tại đầu đại lộ Thăng Long, cổng Trung tâm hội nghị quốc gia. Đến nơi thì đã thấy mọi người đến đông đủ, cứ 2 người một xe.
Thìn đếm có chục chiếc xe phân khối lớn, loại làng nhàng nhất cũng phải Exciter. Chỉ có duy nhất xe của Anh Hòa trưởng nhóm là đi cùng với anh Bình, hai người đồng giới. Còn những chiếc khác đều là cặp đôi 1 nam một nữ, nhìn điệu bộ có vẻ họ là người yêu hoặc là vợ chồng của nhau.
Nhìn mặt mà đoán tuổi thì nhóm phượt này không có ai còn trẻ, toàn cứng cứng tuổi rồi.
Vừa thấy Thụy Kha đến, mọi người lúc nhúc tiến lại gần hỏi han, bắt chuyện. Kể từ chuyến phượt trước cách đây 6 tháng, mọi người chưa gặp lại nhau.
Anh Hòa trưởng nhóm phượt là một thanh niên khoảng chừng trên ba mươi tuổi một chút, nhìn anh rất phong trần, anh đi một đôi giày da màu đen cao cổ, quần ống hộp, áo phông bó, khuôn mặt nam tính điển hình, mái tóc anh bồng bềnh nhìn rất cuốn hút.
Trong nhóm phượt này, anh quý Thụy Kha nhất, tại sao ư, đơn giản là Thụy Kha đẹp. Những lần trước là toàn anh xế Thụy Kha cho mọi cung đường, nên lần này anh cũng định vậy:
– Thụy Kha, em khỏe không, lâu rồi mới gặp lại nhỉ? Còn đây là…
Thụy Kha đã cởi cái mũ bảo hiểm kín đầu ra để tóc tự nhiên bay theo gió, hôm nay trời mùa hè, mới đầu giờ sáng nên thời tiết còn chưa nắng nóng, gió thổi nhè nhẹ làm con người ta sảng khoái:
– Em vẫn khỏe ạ, anh em nhà mình vẫn ổn cả chứ.
Còn đây là Thìn, vệ sĩ của em. Em đã báo cho nhóm là chuyến đi lần này có Thìn đi cùng.
Anh Hòa hồ hởi vì có thêm thành viên mới, anh giơ tay về phía Thìn với ánh nhìn thân thiện:
– Chào mừng em đến với nhóm phượt của bọn anh.
Thìn thấy thái độ lịch sử, dễ mến của anh Hòa và những người khác ở đây thì cũng mừng mừng, gì chứ đi với nhau mấy ngày mấy đêm mà mặt cứ mày xưng mày xỉa lên thì cũng khó chịu thiệt. Thìn hôm nay đi theo đoàn trước là vì công việc, nhưng sau cũng là một trải nghiệm của bản thân mình.
Theo lịch trình mà anh được Thụy Kha cho xem thì chuyến đi này phượt là phụ, làm những công việc thiện nguyện mới là chính.
Cậu bắt tay lại anh Hòa:
– Vâng, lần đầu tiên theo đoàn, có gì anh em chỉ giáo ạ.
Theo nguyên tắc an toàn cho chuyến đi, anh Hòa cũng hỏi thêm Thìn một số thông tin:
– Giờ Thìn cho anh xin số điện thoại nhé, anh là trưởng nhóm phượt của mình nên cần lưu lại số của các thành viên.
Thìn cũng không hẹp hòi gì:
– Vâng, anh lưu vào đi ạ, số của em là 09 xx. 69. 96. 69Ạ?
Thụy Kha ở bên cạnh nghe hai người đàn ông nói chuyện, đến đoạn Thìn đọc số điện thoại thì cô tủm tỉm quay đi. Cô nghĩ bụng: "Người gì mà chọn cái số điện thoại nghe phát… thèm".
Anh Hòa cũng nghĩ giống Thụy Kha nhưng không phản xạ gì ra bên ngoài, lưu số xong anh nháy lại số cho Thìn lưu rồi nói:
– Em đi phượt bao giờ chưa?
Thìn đúng là chưa đi phượt bao giờ, cuộc sống cậu có dư giả về tiền bạc và thời gian bao giờ đâu mà chơi được cái thú vui tao nhã này, thích thì có thích nhưng giữa thích và làm được lại là hai câu chuyện không giống nhau:
– Em chưa đi bao giờ.
Nghe Thìn nói vậy thì anh Hòa cũng có chút băn khoăn, chuyện đi phượt qua những cung đường đèo đầy gian nan hiểm trở trong cả chuyến đi không phải là đơn giản, việc đặt an toàn cho bản thân, cho cả nhóm được anh ưu tiên hàng đầu.
Thấy anh có chút phân vân, Thụy Kha nói xen vào câu chuyện:
– Anh Hòa, có chuyện gì không ổn phải không ạ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!