Chương 31: (Vô Đề)

Phần 31

Trên đường về, hai người vẫn không nói với nhau câu gì, chắc cả hai cùng ngại thì phải. Thấy sắp về đến chợ mua đồ ăn, Thìn mở lời trước:

– Chủ tịch, cho tôi xin lỗi.

Thụy Kha vẫn không nói gì, cô có giận dỗi gì hắn đâu cơ chứ, chỉ là đang ngại mà thôi. Thấy chủ tịch im im, Thìn nhìn liếc qua gương thì mắt cậu chạm mắt chủ tịch trong tích tắc:

– Chủ tịch, mai có đi học bơi nữa không ạ?

Thụy Kha mắm môi mắm lợi mãi mới rặn ra được một từ cộc lốc:

– Có.

Cô nói ngắn như vậy vì đang nghĩ: "Hay là mai mặc cái bộ bikini nhỉ, có mình với hắn thôi, có ai đâu mà ngại

". … Rồi liên tục 4 – 5 ngày sau, Thìn và Thụy Kha đều học bơi ở khách sạn ấy, rút kinh nghiệm từ hôm đầu tiên, Thìn không để Thụy Kha phải uống nước thêm lần nào nữa, nhưng thỉnh thoảng chính Thụy Kha cũng"giả vờ" đuối nước để được tên vệ sĩ đẹp trai "cứu

", những va chạm nhỏ bên hồ bơi lúc buổi chiều lại chính là những tư liệu, những thước phim sống động để ngay tối hôm đó, Thụy Kha và cả Thìn nữa thủ dâm. Họ bắt đầu nghĩ về nhau nhiều hơn, nhất là những lúc đêm khuya thì suy nghĩ ấy càng sâu đậm hơn. Cả hai mặc dù không muốn nhưng đều không thể kiểm soát được bản thân, bởi có ai điều khiển được trái tim mình đâu cơ chứ. –"AAAAAAA, tôi bơi được rồi này.

Thích quá Thìn ơi. Ha ha ha", Thụy Kha đang bơi sải ở phần bể sâu, cô sung sướng nói với lên trên bờ, Thìn vừa mỉm cười vừa bước đi chầm chậm theo sát ngay trên thành bể.

Ngày mai là Thìn và Thụy Kha bắt đầu chuyến đi phượt.

Tại thời điểm đó, ở bên kia bờ Thái Bình Dương, cách Việt Nam nửa vòng trái đất, tại Mĩ. Lúc này đang là khoảng 11 giờ đêm, buông quyển sách xuống, ông David Dương quay sang người vợ yêu dấu và đẹp như tranh vẽ của mình, bà Hà.

Mặc dù đã 50 tuổi rồi nhưng bà Hà vẫn còn mọng nước như gái ba mấy vậy, ông Dương cũng không phải kém cạnh gì, vẫn còn sung sức, chả thế mà hai vợ chồng vẫn thường xuyên quan hệ tình dục như hồi còn trẻ, thậm chí còn xung hơn, máu lửa hơn, thú vị hơn hồi còn ở Việt Nam nữa ấy chứ.

Thấy chồng quờ sang ôm vú mình, bà Hà biết kiểu gì vợ chồng cũng làm một nháy trước khi ngủ nên đưa tay xuống tụt nốt chiếc quần lót mặc cho có của mình rồi vùi xuống gối để tí nữa dễ tìm.

Mò tay sang tóm lấy buồi chồng, bà Hà thủ thỉ:

– Mình đọc xong rồi à?

– "Uh, mình hôm nay dùng sữa tắm mới à, anh thấy mùi khác", ông Dương liếm nhẹ lên cái đầu ti của vợ.

Bà Hà mỉm cười, những thứ nhỏ nhất trên người bà đều được chồng để ý, là người vợ có điều gì hạnh phúc hơn như vậy, chỉ có yêu nhau, dành trọn cho nhau người ta mới quan tâm để ý được những chi tiết như vậy:

– Vâng, em thử dùng loại của Pháp xem thế nào, mình thích không?

– Có, mình dùng loại nào anh cũng thích hết. Anh yêu mình nên yêu tất cả những thứ của mình.

Ngọt ngào, lãng mạn và tràn đầy yêu thương, ngay cả trong cách xưng hô, bà Hà hạnh phúc lắm:

– Hihihihi, em cũng yêu mình lắm. Em định thử xem thế nào rồi gửi về Việt Nam cho con gái.

Nhắc đến con gái, ông Dương khẽ thở dài, ông rời vú vợ ra rồi nằm ngửa thẳng người lên giường, ông dang tay cho vợ gối lên:

– Thụy Kha nó về Việt Nam được bao lâu rồi nhỉ?

Bà Hà vùi đầu vào nách chồng, bà gác một chân lên người chồng để bụng chân mình chạm vào buồi ông, bà thích nhất tư thế này, bà thường ngủ từ tối tới sáng chỉ với tư thế này, báo hại ông Dương nhiều lần ngủ dậy mà tê hết một bên cánh tay:

– Được 5 năm hơn rồi đấy mình ạ.

– Công việc của nó sao?

Hai mẹ con mặc dù xa cách ở hai phương trời, nhưng đối với Thụy Kha mà nói cô không có cảm giác xa cách cho mấy, bởi luôn luôn nhận được sự quan tâm của mẹ, có ngày nào mà mẹ con không Skype với nhau đâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!