Mười một giờ, cuộc tụ họp kết thúc.
Sau khi ra khỏi quán bar, tôi cùng các đồng nghiệp lục tục tạm biệt.
Cố Chiêu Diễn khoanh tay, đứng cạnh xe ô tô chờ tôi.
Xem ra anh định đưa tôi về nhà.
Như vậy cũng tốt, tôi có thể trực tiếp hỏi anh về hạng mục của công ty. Chỉ cần anh có thể cho tôi câu trả lời thuyết phục, cho dù kết quả không tốt tôi cũng có thể báo cáo lại cho trưởng nhóm.
"Anh có lái xe được không, có muốn gọi dịch vụ lái xe thuê không?" Tôi đi qua hỏi anh.
Dù sao vẫn nên tuân thủ luật an toàn giao thông.
"Không cần đâu, tôi không uống rượu." Anh lắc đầu.
Người này, không uống rượu mà lại chạy đến quán bar?
Sẽ không phải có ý gì với tôi chứ?
Trong đầu tôi đột nhiên nảy ra một suy nghĩ hão huyền, lại vội vàng phủ nhận, người ta là công tử tập đoàn Cố thị đấy, ngay cả Tôn Kiêu Kiêu cũng không vừa mắt nữa kìa, tôi cũng thật biết tự dát vàng lên mặt mình quá.
Hơn nữa, anh biết rõ tôi cùng Lục Vân Điền có quan hệ gì, làm sao có thể chứ.
Vừa mở cửa xe, lại nghe một giọng nói nhu hoà, A Diễn.
Tôi xoay người lại.
Tôn Kiêu Kiêu đang đứng đối diện Cố Chiêu Diễn, cảm xúc trên mặt dường như có chút đau thương nhàn nhạt, muốn nói lại thôi.
Cố Chiêu Diễn ngoài ý muốn nhìn thấy cô ta:
"Kiêu Kiêu, sao em lại ở đây?"
Tôn Kiêu Kiêu đang định trả lời, liếc mắt nhìn thoáng qua tôi đang đứng ở cửa xe cạnh ghế phó lái.
Cô ta đầu tiên có chút nghi hoặc, sau đó vẻ mặt dần lạnh đi, ánh mắt nhìn về phía tôi vừa lạnh lùng vừa căm ghét, hoàn toàn tương phản với thái độ dịu dàng hào phóng của lần trước đó.
Tôi không khỏi cảm thấy xấu hổi, vẫn kiên trì chào hỏi cô ta: Tôn tiểu thư.
Tôn Kiêu Kiêu không đáp lại tôi, chỉ nhìn về phía trước, thanh âm lạnh nhạt,
"A Diễn, anh có biết cô ta là ai không?"
Cố Chiêu Diễn mặt mày lạnh lẽo, có chút âm trầm: Em đi một mình sao?
Cô ta không để ý lời anh vừa nói, nhìn tôi khinh miệt,
"Cô ta ở bên Lục Vân Điền hai năm, gần đây mới bị đá! Sao, anh có sở thích nhặt lại sao?"
Hoá ra đúng như lời của Cố Chiêu Diễn đã nói, Tôn Kiêu Kiêu quả thật đã sớm biết mối quan hệ của tôi với Lục Vân Điền.
Nghĩ đến dáng vẻ cô ta trước kia thân thiện chào hỏi, thật là làm khó cho cô ta rồi, diễn đạt như vậy.
Em say rồi.
Cố Chiêu Diễn trầm giọng nói, vẻ mặt lạnh băng, có vẻ rất không vừa lòng.
Tôn Kiêu Kiêu cười lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén thẳng tắp b.ắ. n về phía tôi, từng bước một đi tới,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!