Chương 17: (Vô Đề)

Lý viện trưởng tiếp tục nói:

"Cô gái đó rất xinh, gia cảnh cũng tốt, chẳng qua… tính cách có hơi kiêu ngạo. Có lẽ A Diễn cũng thích cô ta nên mới dẫn đến đây, ai ngờ người ta không thích nơi này." 

Cũng khó trách, loại tiểu thư sống an nhàn sung sướng như Tôn Kiêu Kiêu sao lại thích nơi này chứ. 

Không bao lâu sau, Cố Chiêu Diễn lái xe tới. 

Anh mang rất theo nhiều đồ, đồ chơi, sách vở, đồ ăn. Bọn trẻ hân hoan ào tới. 

Sau khi chia hết đồ cho bọn trẻ, Cố Chiêu Diễn hàn huyên một hồi với Lý viện trưởng, đại khái hỏi một chút về tiến độ công trình, sau đó liền đi về phía tôi. 

Chúng tôi im lặng ngồi trên chiếc ghế dài. 

Anh đưa cho tôi một chiếc hộp nhỏ tinh xảo. 

Cái gì vậy? Tôi ngạc nhiên.

Quà. Anh cười. 

Tôi cũng có sao? 

Tất nhiên rồi. 

Mở ra thì thấy, là một chai nước hoa nổi tiếng. 

Cảm ơn. 

Gần đây em sao rồi? Anh hỏi tôi. 

"Tốt lắm. Anh thì sao, đi công tác có thuận lợi không?" 

Rất suôn sẻ. 

Lại im lặng.

Một lát sau, Cố Chiêu Diễn hỏi tôi:

"Lý viện trưởng nói hai người vừa trò chuyện, là đang nói chuyện gì vậy?" 

Tôi nghĩ nghĩ:

"Nói chuyện trước kia của anh." 

Em biết? Anh nhướng mày. 

Ửm. 

"Có phải cảm thấy khó tin không?" 

"Nói thật thì cũng có một chút." Tôi nhìn về cây dương mai lần trước đã trèo lên,

"Lý viện trưởng còn nói, cây dương mai kia là căn cứ bí mật của anh." 

Có thế thật.

Anh gật đầu,

"Chuyện trước kia của anh có rất nhiều quan hệ với cái cây này." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!