Chương 2: (Vô Đề)

Bị nhấn chìm trong màn đêm âm u đen kịt cũng đủ khiến cho con người chúng ta hoang mang cùng tuyệt vọng, cho dù hoảng loạn như thế nào, cho dù mở mắt hay nhắm mắt, tất cả đều bị bao phủ bởi một mảng đen vô tận.

Bởi vì thị giác đã bị bóng tối xiềng xích hoàn toàn, nên những giác quan khác của Giản Ninh cũng trở nên nhạy bén hơn nhiều.

Ví dụ như hai tay trói tay sau lưng, đầu bị bịt kín bằng khăn trùm đen, lại còn bị ép quỳ gối trên nền xi măng, nhưng cô vẫn có thể phần nào nhận ra mình đang chen chúc ở một nơi cũ kĩ và ẩm mốc.

Hoặc ví dụ như, cô có thể nghe được rất rõ ràng tiếng người luôn nức nở, kêu la thảm thiết ở đâu đó xung quanh, thậm chí cô còn có thể nghe được ở ngoài cửa có tiếng bóp cò không ngừng.

Hoặc ví dụ như dù cho chân run đến nỗi không còn chút cảm giác nào, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận có người đang dùng tay sờ vuốt đùi cô.

Trừ những cái đó ra, cô còn nhận ra một điều rõ ràng hơn cả, đó cũng là suy nghĩ sâu thẳm trong nội tâm cô—— cô biết mình đang chờ chết.

Nhưng ngoài ngồi chờ tử thần đến đón mình, căn bản cô cũng không còn cách nào khác.

Tỉ lệ sống sót sau khi bị phần tử khủng bố bắt cóc là bao nhiêu?

Làm thế nào mà nạn nhân có thể thoát khỏi vòng vây trùng điệp của bọn tội phạm và bọn khủng bố hai bên dắt đầy súng ống đây?

Giản Ninh không ngừng nghĩ đến những tin tức về những cuộc tẩu thoát thường thấy trên báo chí, còn có những người bên cạnh cô không ngừng bị kéo ra ngoài... Ngay cả những điều tưởng chừng nhỏ nhặt, cũng có thể khiến cho tinh thần mẫn cảm hiện tại của cô kinh hồn bạt vía.

Cô hối hận tại sao bản thân lại chạy tới một đất nước xa xôi như Afghanistan, càng hối hận hơn vì lựa chọn ngồi lên chiếc xe hàng đó.

Sau một hồi dằn vặt bởi bao thống hối, cô bắt đầu cầu nguyện niệm kinh, cầu xin có người nào đó có thể xuất thủ cứu giúp.

"Giản Ninh, Giản Ninh..."

Có người trong đám người khẽ gọi cô, trong giọng nói còn có chút van nài thút thít, dứt quãng gọi cô.

Giản Ninh dựa vào thính giác ngẩng đầu lên, lại lo lắng bọn khủng bố sẽ kéo chính mình ra, cô lại thoáng cúi đầu thấp xuống.

Cô quay đầu theo phương hướng của thanh âm, giọng nói kia lại lần nữa truyền đến.

"Giản Ninh, em vẫn còn ở đây chứ?" Giọng nói kia mang theo sự nghẹn ngào thống thiết.

Đó là cái người đã sờ đùi cô để tìm sự giúp đỡ, và cũng là người đồng hành cùng cô đến Afghanistan

- Gia Lệ.

Nhưng cô ấy hình như cũng không biết tay mình sờ vào đùi của Giản Ninh, đại khái chỉ muốn sờ nắm vật gì để tìm kiếm sự an tâm mơ hồ, sau đó mang theo tiếng khóc nức nở nhẹ giọng hỏi thăm.

Còn... Giản Ninh lời ít ý nhiều, cô cũng không quan tâm Gia Lệ ở hướng nào, nhưng cô vẫn giảm giọng mình hết cỡ để hồi đáp,

"Không cần nói, cúi đầu không cần nói, làm vậy khiến bọn chúng chú ý, bị kéo ra ngoài chém đầu."

Vừa rồi bên cạnh cô cũng có một người đàn ông vì lớn tiếng la hét, khiến bọn chúng chú ý, nên bị kéo ra ngoài rồi sau đó không còn chút động tĩnh nào nữa.

Trong tin tức cũng đã đưa rất nhiều tin có những phần tử khủng bố chém đầu con tin, vả lại Giản Ninh không ngừng nghe thấy có đủ loại tiếng ồn la hét mấy hôm nay, thế nên cô cũng tin rằng người đàn ông kia đã xong đời rồi.

Đúng lúc này, cánh cửa lại lần nữa bị mở ra, tất cả con tin đều kinh hãi, bỗng nhiên như ong vỡ tổ chen vào trong, âm thanh xôn xao vang lên lần nữa.

Vì ai cũng không muốn súng bắn nát đầu, cho nên đều dạt vào bên trong ẩn núp. Người nào dựa càng sát tường thì càng bị ép sát vào vách không thể di chuyển được.

Giản Ninh bị chen lấn mất trọng tâm nên nằm liệt trên mặt đất, có người dẫm lên chân của cô, có người gạt bờ vai của cô ra, để cô một mình chật vật bên trong một đám người lúc nhúc.

Không người nào muốn bản thân bị kéo ra ngoài chém đầu xử bắn, Giản Ninh cũng không nguyện ý, cô liều mạng chui đầu tiến vào đám đông, lê lết thân thể của mình hòng chen vào thật sâu bên trong đám đông.

Trong lúc đám người đang náo loạn, thủ lĩnh của băng đảng khủng bố dùng tiếng Pashto (1) nói:

"Tiếp theo ai sẽ đi gặp Đức A La (2) đây? Là ngươi sao? Hay là ngươi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!