Chương 7: Trảm kình ngư bách tính hoan tâm - Sát Trường Xuân liễu kết phụ thù

Chàng và Phụng Hương về đến Tổng đàn Cùng Gia bang ngày rằm tháng năm.

Trinh sát Cùng Gia bang trong thành Lai Vu báo về rằng vẫn chưa thấy quan quân xuất hiện, và Tôn giả cũng không hề rời sơn cốc.

Những ngày cuối tháng năm, đột nhiên trời đổ mưa bất ngờ. Trận mưa trái mùa này như cơn giận dữ của trời xanh, ầm ầm trút xuống làm tan nát hoa màu, cuốn trôi ruộng vườn.

Nước sông Hoài dâng lên từng ngày đe dọa phá vỡ đê điều, tình trạng Hoàng Hà cũng vậy, lệnh báo động hộ đê ban ra khắp năm tỉnh Hà Bắc, Hà Nam, Hồ Bắc, Hung Châu, Giang Tây.

Những cơn cuồng phong ập vào vùng duyên hải phía Đông bắc Trung Hoa.

Tai hại hơn cả là một con kình ngư dài mười trượng, to bằng bốn chiếc đại thuyền sợ bão từ Bột Hải bơi ngược Hoàng Hà tiến vào nội địa.

Đến ngang thành Hàm Đan, nó cảm thấy khó chịu vì dòng nước đục ngầu phù sa của Hoàng Hà nên quậy phá. Mỗi cú đập đuôi nặng đến mấy ngàn cân khiến đê điều hai bên bờ như muốn sụp đổ.

Hai mươi chiếc thuyền của Thủy sư Đề đốc Hà Bắc đã tan nát mà chẳng làm gì được kình ngư. Những vết thương nhỏ trên da chỉ làm nó thêm điên cuồng.

Vĩnh Lịch Hoàng Đế xuống chiếu cầu hiền, đích thân ngự giá chỉ huy cuộc chiến với quái vật.

Hàng vạn quân sĩ túc trực hai bên bờ để đắp ngay những đoạn đê bị kình ngư hủy hoại.

Chính vì sự kiện này mà cuộc hẹn ở Ưng Sơn bị hoãn lại. Quần hùng kéo nhau đến đoạn sông có thủy quái để tham gia tiêu diệt.

Hôm ấy là ngày mồng bốn tháng sáu, năm Vĩnh Lịch thứ mười tám, trời bớt mưa nhưng nước sông vẫn tràn về cuồn cuộn, chỉ còn mấy thước là tràn mặt đê.

Kiếm Vân đứng ở bờ Nam nhận ra đủ mặt anh hào.

Ai cũng muốn vì trăm vạn lê dân mà giết cho được kình ngư. Đã có gần trăm cao thủ táng mạng.

Bên kia sông, Minh Thần Tông cùng bá quan ngồi trên đài cao quan chiến. Hoàng thượng đích thân gõ trống hỗ trợ tinh thần cho đám thủy quân đang liều mình.

Nhưng chỉ hai khắc sau, mấy chục chiếc thuyền đã vỡ tan, mang theo hàng ngàn quân lính, chìm vào nước Hoàng Hà.

Bỗng Liêu Đông Tôn Giả xuất hiện.

Lão vận công quát lớn :

- Khải tấu Hoàng thượng, lão thần là Thần Vũ Bá xin được giết kình ngư.

Đoạn sông này rất hẹp, chỉ độ ba chục trượng nên mọi người đều thấy rõ Vĩnh Lịch hoàng đế đứng lên ra hiệu cho họ Quan hành động.

Tôn giả rú lên như rồng ngâm, tung mình lên không, nhảy xuống lưng kình ngư, lúc này đang ở sát bờ Nam. Lão cắm cây thiết trượng dài nửa trượng xuống đầu thủy quái. Con vật đau đớn lặn xuống đáy sông khiến họ Quan phải nhảy lên, điểm chân liên tiếp vào những mảnh gỗ đang trôi theo sóng.

Khinh công tuyệt thế của lão khiến mọi người khâm phục, hoan hô vang dội.

Nhưng kình ngư đã trồi lên, vung chiếc đuôi to bằng cả một mảnh sân đập xuống. Tôn giả kinh hoàng tung người lên không tránh thoát.

Nhưng lúc rơi xuống, dưới chân chẳng có gì làm điểm tựa nên lão chìm xuống nước, ướt như chuột lột, lóp ngóp bơi vào bờ.

Võ Lâm Chí Tôn mượn cây thiền trượng dài nặng của Thiên Nhất thần tăng, nhảy xuống vận toàn lực đập mấy chục trượng vào đầu kình ngư.

Nó đau đớn lặn xuống khiến họ Hàn cũng rơi vào cảnh ngộ như Liêu Đông Tôn Giả.

Kình ngư tiếp tục đập phá tường đê hai bên bờ.

Vô Trần đạo trưởng than trời :

- Cả hai đại cao thủ số một võ lâm còn không làm gì được thủy quái, phải chăng trời già cay nghiệt quyết dìm chết trăm vạn lê dân?

Kiếm Vân nổi lòng bi phẫn, bảo Phụng Hương :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!