Chiều ngày cuối tháng hai, lự lượng Cùng Gia bang đã có mặt dưới chân núi Quân Sơn. Kiếm Vân mặc lam bào điểm vài mụn vá trắng, theo các trưởng lão đến chào hỏi long đầu các phái.
Rặng Tung Sơn tuy thuộc phủ Hà Nam nhưng chỉ cách Quân Sơn ba trăm dặm, vì vậy Chưởng môn hai phái Thiếu Lâm và Võ Đang đều đến dự.
Thiên Nhất thần tăng và Vô Trần đạo trưởng là cố hữu của Liễu Kính Trung. Vì vậy, họ hoan hỉ đón chào Kiếm Vân. Trong cương vị Bang chủ Cùng Gia bang, chàng không thể dùng đại lễ mà chỉ vòng tay cúi đầu.
Vô Trần thở dài bảo :
- Mấy năm nay Ma trượng Đạo tiêu, chính khí võ lâm mờ nhạt, quần ma tung hoành ức hiếp đồng đạo giang hồ. Chỉ xét về mặt võ công, phe bạch đạo không có ai địch nổi Đại Phi Ma và Tam Nhật Tây Thi. Nếu hôm nay Bang chủ thắng được Tiêu Hồng sẽ cổ vũ dũng khí hào kiệt bốn phương.
Lúc ấy chúng ta hợp sức diệt ma, đem lại thái bình cho Trung Thổ.
Kiếm Vân cung kính đáp :
- Tại hạ xin tận lực!
Hai phái Không Động, Điểm Thương ba mươi năm trước bị tận sát, đến nay vẫn chưa hồi phục nguyên khí nên không có mặt.
Còn ba phái Nga Mi, Hoa Sơn, Thanh Thành chỉ cử các trưởng lão tham gia.
Thanh Hải kiếm khách, sư đệ Quán chủ Thanh Thành lộ vẻ chua xót :
- Từ ngày Liễu Minh chủ thoái ẩn và bị hại đến nay, bọn bạch đạo chúng ta như rùa rút cổ, chẳng ra làm sao cả. Nếu có người đủ sức chống lại quần ma đứng lên lãnh đạo, phái Thanh Thành dù nhỏ bé cũng quyết liều mình hưởng ứng.
Hoa Sơn trưởng lão Lung Linh Kiếm, tuổi đã thất tuần, cười khanh khách :
- Vương lão đệ đã có hào khí như vậy, lão phu cùng phái Hoa Sơn cũng được kề vai sát cánh.
Định Tâm sư thái, bào tỷ của Chưởng môn phái Nga Mi cũng nói :
- Bổn phái chỉ có hơn trăm nữ ni, nhưng cũng chẳng chịu kém bậc mày râu.
Thiên Nhất thần tăng hiền hòa bảo :
- A di đà Phật! Các phái đều một lòng vệ đạo, mong Liễu thí chủ cố đứng vững trong trận chiến sáng mai. Chỉ cần thủ hòa cững đủ làm mọi người phấn khởi.
* * * * *
Đầu giờ Thìn sáng hôm sau, quần hùng tề tựu nơi khoảng đất trống dưới chân núi. Khu vực này bằng phẳng, rộng rãi, chung quanh lại có những hàng tùng bách râm mát.
Chính vì vậy nơi đây đã trở thành đấu trường cho các cuộc phó ước.
Lực lượng Cùng Gia bang đứng thành hàng ngũ dưới bóng cây chờ đợi. Họ không dùng gậy tre như truyền thống mà đều trang bị trường đao sáng quắc.
Trên đầu mỗi người phất phới dải khăn tang, gương mặt nghiêm lạnh, đầy sát khí.
Các phái bạch đạo đứng gần họ như muốn tỏ lòng thân hữu. Lát sau, lá đại kỳ thêu quỷ diện bằng chỉ đen nền trắng xuất hiện. Đại Phi Ma Trường Xuân Ma Quân và sáu người còn lại thống lĩnh hai trăm bang chúng xuất hiện. Trừ Đại Lực Ma Quân, sáu lão ma đều nhìn Kiếm Vân với vẻ căm thù.
Đoàn người tiến thẳng đến trước mặt Cùng Gia bang. Đại Phi Ma chăm chú quan sát dung mạo Kiếm Vân. Chàng cũng cố nhìn cho rõ mặt mũi kẻ thù.
Trường Xuân Ma Quân thực ra tuổi đã gần bách tuần, nhưng lão giỏi thuật trụ nhan nên trông chỉ mới năm mươi. Râu tóc đen nhánh, da trắng hồng, chẳng một nếp nhăn, mắt lộ, mũi cong, miệng nhỏ.
Lão bật cười ghê rợn :
- Đúng ra, nếu sau trận này, ngươi dù may mắn thoát chết dưới tay Tam Nhật Tây Thi cũng chẳng tránh khỏi cảnh tan xương nát thịt để đền tội giết hại năm anh em của ta. Nhưng lão phu giữ đúng qui củ giang hồ, đứng bàng quang xem Cùng Gia bang báo hận.
Một tháng sau mới tìm đến Lạc Dương hỏi tội.
Kiếm Vân ngửa mặt cười cao ngạo :
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!