Chương 15: Ô Giang Phò mã phùng Miêu nữ - Thiểm địa lâu trung Bán Tiếu khai

Quý Châu là đất của người Mèo, họ thần phục Minh triều nhưng lại có nền hành chánh riêng. Trên danh nghĩa là thuộc quyền quản lý của Tuần phủ Vân Quý, nhưng lão này chẳng bao giờ bén mảng đến đây.

Vạn Độc Ma Quân biết chàng đi Quý Châu nên cũng đi theo. Trong phương thuốc giải chất độc Diêm Vương châm, lão còn thiếu mấy loại thảo dược mà chỉ ở xứ Miêu Cương mới có.

Bốn người đến bờ Ô Giang đúng trưa ngày rằm.

Lưu vực sông Ô Giang đất đai phì nhiêu nên dân Miêu sinh sống rất đông. Bản doanh của Miêu chúa cũng được đặt tại đây.

Bốn người ngạc nhiên nhận ra bờ sông dầy đặc dân Miêu. Mấy ngàn người vây quanh một dàn hỏa. Trên đấy là một Miêu nữ bị trói chặt vào cột.

Dù tóc tai rũ rượi, mặt tái xanh vì sợ hãi nhưng không giấu được nhan sắc phi phàm.

Kiếm Vân dùng tiếng Miêu hỏi lão già đứng ngoài cùng. Lão kể rằng :

- Vụ lúa Đông này bị một loại sâu phá hoại mùa màng, xuất phát từ mảnh ruộng của cô gái này. Vì vậy, dân Miêu kết tội nàng đã gây ra tai họa nên thiêu sống để tế thần.

Kiếm Vân không nỡ để một người vô tội phải chết oan nên quyết cứu nàng. Lúc này Miêu chúa đã cúng tế xong, chuẩn bị châm lửa vào dàn hỏa.

Kiếm Vân vội tung mình lướt qua đầu mọi người, đáp xuống đống cỏ khô, đứng cạnh Miêu nữ, vận công nói lớn :

- Kính cáo Miêu tộc, ta là Phò mã của Đại Minh, muốn xin tội cho nàng thiếu nữ đáng thương này.

Miêu Chúa tỏ vẻ nghi ngờ :

- Túc hạ lấy gì chứng minh mình là đương kim Phò mã?

Chàng rút chiếu chỉ ném xuống cho lão. Tấm lụa vàng phất phới bay đến trước mặt Miêu chúa rồi lơ lửng như chờ lão nhận lấy. Dân Miêu thấy cảnh tượng này xôn xao bàn tán.

Miêu chúa tinh thông chữ Hán nên đọc rất nhanh.

Ông hân hoan nói :

- Té ra Phò mã chính là chàng tráng sĩ năm xưa đã diệt quái ngư trên sông Hoàng Hà đây sao? Nhưng con yêu nữ này đã gây thiệt hại hơn ba vạn lượng thóc lúa, không thể tha thứ được.

Nếu nó không chết đi, sâu lạ sẽ tàn phá hết những thửa ruộng vùng này.

Kiếm Vân cười bảo :

- Bổn Phò mã xin tặng ba vạn lượng bạc để cứu tế cho những người bị thiệt hại. Đồng thời sẽ cố giúp Miêu tộc diệt trừ loài sâu kia.

Nếu không thành công sẽ huy động lương thực từ phủ lân cận phát chẩn cho dân Miêu.

Thái độ rộng rãi của chàng đã thu phục được Miêu chúa. Ông gật đầu :

- Phò mã đã nói vậy, bổn vương cũng xin tuân chỉ.

Kiếm Vân cắt giây trói, bồng cô gái nhảy xuống đất. Chàng đặt nàng ngồi dưới gốc cây rồi lấy ba tấm ngân phiếu vạn lượng đưa cho Miêu chúa.

Chàng bảo lão :

- Phiền Miêu chúa sai người đi bắt ít con sâu ấy lại đây.

Bọn Tô Tháo cũng rời yên ngựa đến bên chàng xem sự thể.

Lát sau, tên dũng sĩ người Miêu về đến, trên tay gã là một bụi lúa xanh mơn mởn, bám đầy những con sâu màu vàng và lông lá.

Sức ăn của nó thật khủng khiếp, còn hơn cả tằm ăn dâu.

Vạn Độc Ma Quân bắt mấy con thả vào chiếc chén sành lấy từ hương án xuống. Lão lần lượt bóp nát những viên thuốc rải lên người bọn sâu, đến lần thứ tám mới thành công, bọn sâu lăn ra chết hết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!