Chương 85: Kinh giận 2

Hoàng đế không khỏi cười lạnh, "Nói như vậy, manh mối đến đây lại đứt?"

Cát Tường trả lời: "Thái giám đã chết kia, có sư huynh đồng môn làm việc ở phủ Phần Quốc trưởng công chúa." Hắn là thái giám ngự tiền chuyên môn tra việc, việc nào ra việc đó, mặc kệ là hoài nghi hay là chứng cứ đều trình báo lên trên, sẽ không có bất luận kiêng dè nào, "Chẳng qua, hiện tại người đều đã ch•ết, ch•ết không đối chứng.

"Trong lều, mọi người đều ngừng thở trầm mặc. Hoàng đế lặng im một lát, nhàn nhạt nói:"Cho tiểu thái giám chăm ngựa trình lên chứng cứ phạm tội trước khi ch•ết là được.

"Mọi người nghe vậy ngạc nhiên. Trưởng Tôn Hi nhanh chóng suy nghĩ, hoàng đế hắn..., ý là muốn tiểu thái giám chăm ngựa làm giả chứng cứ? Tỷ như, chỉ cần nói là đồng hương xúi giục hắn động tay chân, sau đó sợ tội tự sát, cũng để lại"Chứng cứ

"giấy trắng mực đen. Phần Quốc trưởng công chúa làm nhiều việc ác, thủ đoạn độc ác, hoàng đế đã sớm biết, kỳ thật căn bản là không cần tội chứng gì. Sở dĩ vẫn luôn không xử trí, bất quá là trong lòng hoàng đế có điều cố kỵ thôi. Cát Tường cũng hiểu ý, đáp:"Vâng, nô tài đi xuống làm ngay."

Ân Thiếu Hạo nhíu mày hỏi một câu, "Phụ hoàng, trước mắt chính là Thú Liệp Đại.

"Ý tứ là, muốn làm gì Phần Quốc trưởng công chúa hiện tại không được thích hợp, không bằng sửa thời gian nào tốt hơn. Chiêu Hoài Thái tử cười lạnh nói:"Ý của Sở vương, cứ để Vô Ưu bị tính kế trắng trợn như vậy?"

"Được rồi! Đều không cần cãi nữa." Hoàng đế vốn dĩ đã đau đầu, hiện tại đầu càng đau như muốn nứt ra,

"Trẫm vẫn luôn chịu đựng nàng, bất quá là nhìn vào tình cảm của Triệu thái hậu. Nhưng Phần Quốc trưởng công chúa năm lần bảy lượt hại người, âm mưu độc kế không ngừng, lại tiếp tục chịu đựng nàng như vậy, không biết còn sẽ nháo ra tai họa gì đây."

Quay đầu nhìn nhìn Trưởng Tôn Hi, "Chuyện này, ngươi không cần dính dáng vào, con ngựa kia vốn chính là Hàm Nhi muốn cưỡi."

Tâm tư Trưởng Tôn Hi xoay chuyển, tức khắc hiểu ra ý trong lời nói.

Lấy thân phận Phần Quốc trưởng công chúa, mưu hại tính kế một tư tịch nho nhỏ như mình, không tính là tội lớn. Nhưng mưu hại Giang Lăng Vương, hơn nữa khiến Vô Ưu công chúa bị thương, tội danh đã hoàn toàn khác biệt.

Gió rừng sắp tới mưa lan khắp thành, trong không khí, ngầm lộ ra vài phần hơi thở khẩn trương nguy hiểm.

***Truyện chỉ đăng tại wattpad và facebook***

Giờ này khắc này, Phần Quốc trưởng công chúa đang chờ tin tức trong phủ.

Nhưng tin tức Trưởng Tôn Hi ngã chết mà nàng chờ đợi không đến, lại chờ được một đạo thánh chỉ.

Trên thánh chỉ nói, Phần Quốc trưởng công chúa âm mưu tính kế hoàng tử hoàng nữ. Bởi vì Giang Lăng Vương lén nghị luận chuyện nàng dưỡng trai lơ, đắc tội nàng, cho nên liền muốn đẩy Giang Lăng Vương vào chỗ chết.

Kết quả trời xui đất khiến, dẫn tới Vô Ưu công chúa té ngựa bị thương, thế cho nên tay chân đều bị gãy xương, thật sự là tội lớn không thể tha thứ!

Hoàng đế niệm tình Triệu thái hậu bồi dưỡng lúc trước, không màng các đại thần nhao nhao phản đối, xử lý khoan dung tha cho Phần Quốc trưởng công chúa một mạng.

Nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.

Hạ chỉ cắt giảm 30 vạn hộ thực ấp ngầm phong, cùng với 3000 hộ thực phong, đồng thời cắt bỏ 600 Phiêu Kị hộ vệ vốn thuộc về phủ Phần Quốc trưởng công chúa, lệnh cho quay về nguyên quán Hồ Châu của Triệu thái hậu đóng cửa ăn năn, không có chỉ không được nhập kinh.

Phần Quốc trưởng công chúa lập tức tức giận đến hôn mê bất tỉnh.

Mộc Liễu Mặc ở bên cạnh bận rộn phân phó cung nhân, đỡ nàng lên giường. Trong lòng cười lạnh, hoàng đế này nơi nào là xử lý khoan dung, rõ ràng là đang chờ Phần Quốc trưởng công chúa tự sát!

Chưa tính việc vu oan tội danh lên người Phần Quốc trưởng công chúa, cư nhiên còn viết rõ trên thánh chỉ, công khai việc nàng dưỡng trai lơ, làm người trong thiên hạ đều biết rõ!

Hoàng đế này rõ ràng là muốn giết Phần Quốc trưởng công chúa, lại không muốn bẩn tay, dứt khoát dùng lời đồn đãi vớ vẩn bức nàng nhục nhã tự sát!

Tương lai truyền lưu trên sử sách, cũng là Phần Quốc trưởng công chúa không biết liêm sỉ, dơ bẩn hoàng thất, cho nên tự sát tạ tội, mà không có chút liên quan nào đến hoàng đế.

Ha hả, vậy mà còn gọi là hoàng đế niệm tình Triệu thái hậu, xử lý khoan dung.

Mà giờ phút này, là đồn đãi vớ vẩn bên ngoài đã bay đầy trời.

Phần đông người có lòng riêng, tạm thời không nói. Chỉ nói một người hiện tại vui như nghe nhạc trời, đó là Hoắc quý phi, vui mừng khôn xiết cười nói với Hoa Nô: "Thật tốt biết mấy, cây độc che trời kia xem như sắp đổ rồi.

"Nhiều năm như vậy, vẫn luôn chịu uất khí từ Phần Quốc trưởng công chúa, đã sớm tức no rồi. Hôm nay cuối cùng ngụm ác khí trong lòng đã được phun ra, quá vui sướng. Hoa Nô thở dài:"Như thế, Lục Châu trên trời có linh thiêng cũng coi như an ủi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!