Chương 84: Kinh giận

Giang Lăng Vương sợ tới mức che miệng lại.

Bởi vì thân ảnh màu đỏ kia nằm trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, không biết sống hay chết.

Thực nhanh đã có cung nhân vọt tới, đứng vây quanh Vô Ưu công chúa trong chốc lát, sau đó tìm ghế mây tới nâng nàng đi. Hôm nay là ngày đầu tiên của Thú Liệp Đại, hiện tại canh giờ còn sớm, nghi lễ chính thức còn chưa bắt đầu, các vị chủ tử đều nghỉ ngơi trong lều trại của mình.

Các cung nhân nâng Vô Ưu công chúa trở về lều trại của nàng, không bao lâu, tựa hồ lại có thái y đi qua.

Trưởng Tôn Hi, Sở vương cùng Giang Lăng Vương, đều nhìn từ xa không đến gần, cũng không nói chuyện.

Một lát sau, thái y lại đến lều trại hoàng đế bẩm báo.

Giang Lăng Vương tiến lên bắt lấy, hỏi: "Vô Ưu thế nào?"

Vẻ mặt thái y khổ sở, "Vô Ưu công chúa rơi không nhẹ, chân cũng bị gãy rồi, hạ quan đang muốn đi vào bẩm báo Hoàng thượng." Thanh âm sợ hãi có chút phát run,

"Làm sao bây giờ? Hôm nay chính là ngày đầu Thú Liệp Đại, thật đen đủi……"

Giang Lăng Vương ngược lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Còn may, Vô Ưu không chết! Nói cách khác, con ngựa kia là mình chuẩn bị cho Trưởng Tôn Hi, Vô Ưu cưỡi, nếu lại bởi vậy té ngựa ngã chết, chẳng phải mình thành tội nhân đầu tiên? Không chết thì đỡ.

Tiện đà không khỏi nghĩ đến Trưởng Tôn Hi, may mắn nàng không đi, bằng không người hôm nay té ngựa chính là nàng.

Giang Lăng Vương quay đầu nhìn lại.

Trưởng Tôn Hi mặc một bộ cung trang tư tịch màu xanh lá nhạt, đầu đội kim quan hoa sen, tóc đen nhánh khiến mắt nàng như vẽ, môi đỏ như ánh lửa, dưới ánh mặt trời váng ánh bao phủ, quả thực như tiên nữ tắm gội thánh quang thuần khiết.

Trong các nữ tử, vóc dáng nàng xem như cao gầy, chỉ là bên cạnh Sở vương vóc người cao lớn, thon dài thẳng tắp, ngược lại khiến nàng có vài phần xinh xắn lanh lợi.

Sở vương người này tuy tính tình rất ác liệt, nhưng bộ dáng lại rất tuấn mỹ, đứng chung một chỗ cùng nàng quả thực như kim đồng ngọc nữ.

Trong lòng Giang Lăng Vương sinh ra một trận ghen tuông.

Mình nhất định phải rèn luyện thân thể khỏe mạnh hơn, chờ thêm mấy năm nữa, nhất định phải càng cao lớn hơn Sở vương, bảo hộ nàng, che chở nàng, tuyệt đối không cho nàng chịu bất kỳ thương tổn nào.

Nghĩ như thế, không khỏi lại nghĩ đến chuyện té ngựa ngày hôm nay, trong lòng đột nhiên sinh ra áy náy cùng bất an, đi qua bồi tội nói: "Thực xin lỗi, ta không nghĩ tới con ngựa kia sẽ xảy ra chuyện, ta……"

"Điện hạ, đây lại không phải lỗi của ngài."

Trưởng Tôn Hi ôn nhu đánh gãy lời hắn, "Đừng nghĩ nhiều.

"Hiện tại nào có thời gian truy cứu lỗi vô tâm của hắn, quan trọng chính là, ---- rốt cuộc là ai đang lén động tay động chân nhắm vào mình? Vô Ưu công chúa bị thương lại sẽ khiến cho hoàng đế tức giận như thế nào? Mà bản thân Vô Ưu công chúa, chỉ sợ cũng sẽ giận chó đánh mèo đổ việc này lên đầu mình. Aiz, nhưng mình bị oan mà."Phanh!" Một thanh âm vang lên.

Trong lều lớn, hình như hoàng đế tức giận ném đồ.

Thực mau, hoàng đế mang theo sắc mặt khó coi xông ra ngoài, cấp tốc chạy đến lều Vô Ưu công chúa. Đám người Chu Tiến Đức cùng thái y đều mang theo vẻ mặt đau khổ chạy phía sau, chạy một mạch, chạy nhanh đuổi theo. Không bao lâu, hoàng đế lại vội vã trở lại.

Không phải hắn tức giận Vô Ưu công chúa, bỏ mặc nàng, mà là nghi thức săn thú sắp bắt đầu, không có thời gian trì hoãn.

Sở vương cùng Giang Lăng Vương cũng muốn đi qua.

Ân Thiếu Hạo ngàn dặn, vạn dò, cẩn thận nói với nàng, "Chờ một lát chúng ta đi rồi, ngươi cứ ngốc trong lều phụ hoàng đi, chung quanh có người canh gác, không được đi dạo loạn khắp nơi.

"Trưởng Tôn Hi nào có tâm tình đi dạo lung tung? Hận không thể lập tức về Ngự Thư Phòng ở hoàng cung đây. Hoàng đế lại lần nữa ra tới, mắt lạnh nhìn về phía hai vị hoàng tử,"Đi thôi." Sau đó liếc nhìn Trưởng Tôn Hi một cái, "Ngươi đi vào.

"Không rảnh nhiều lời, liền mang theo các hoàng tử, thần tử rời đi. Trưởng Tôn Hi vào lều, thấy Như Ý ở bên trong lại chào hỏi,"Như Ý công công."

Như Ý gặp nàng nhiều lần ở ngự tiền, tương đối quen thuộc, chỉ chỉ hướng lều Vô Ưu công chúa, nói nhỏ: "Tay chân đều bị té gãy, mặt cũng bị bầm một mảng lớn, thảm thật sự."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!