Chương 83: Té ngựa 2

"Tạm thời không thể động vào nàng." Việt Vương lắc đầu, nói: "Phụ hoàng vẫn luôn nhìn nàng thật chặt, vì nàng, khiến cho phụ hoàng cảnh giác quá không có lời. Huống hồ, mặc kệ nàng có tiết lộ chuyện cơ mật cho Chiêu Hoài Thái tử hay không, đều không có gì khác biệt."

Liếc mắt tán dương Mộc Liễu Mặc một cái, "Ít nhiều nhờ ngươi nhạy bén, bổn vương cũng không đến nỗi chẳng hay biết gì."

Mộc Liễu Mặc nghiêm mặt nói: "Điện hạ có ân cứu mạng cả nhà chúng ta, tự nhiên cần báo đáp."

"Không cần nhắc mãi cái này." Việt Vương vẫy vẫy tay, "Ngươi nhẫn nhục làm nội gián nhiều năm như vậy, bổn vương sẽ tự an bài chu toàn cho người nhà ngươi."

Trầm ngâm một lát, "Trưởng Tôn Hi là củ khoai lang phỏng tay, Đông Cung bên kia trước mắt cũng không có gì sơ hở để đâm vào, tạm thời đều đừng trêu chọc, còn Sở vương, ha hả, bản thân hắn cũng đã lo không hết việc."

Mộc Liễu Mặc gật đầu nói: "Y theo tính tình ương bướng ngang ngạnh của Phần Quốc trưởng công chúa, Hứa Tường đã ch·ết, nhất định sẽ giận chó đánh mèo đến mỗi người có liên quan. Càng không cần phải nói, Sở vương còn từng cứu Trưởng Tôn Hi, làm hại Hứa Tường hủy dung……"

"Ngươi cứ làm vậy đi.

"Việt Vương đánh gãy lời hắn, tinh tế thì thầm dặn dò một phen. Mộc Liễu Mặc nhất nhất đồng ý, không tiện ở lâu, lặng lẽ trở về phủ Phần Quốc trưởng công chúa. Chờ đến lúc Phần Quốc trưởng công chúa tham gia xong tang sự của Hứa Tường, vừa hầu hạ nàng, vừa ra vẻ phiền não nói:"Có chuyện, không biết trưởng công chúa điện hạ có từng lưu tâm không?

"Thần sắc Phần Quốc trưởng công chúa sầu não, thất thần. Mộc Liễu Mặc bồi thêm một câu,"Là chuyện có liên quan đến Hứa trắc phi."

Ánh mắt Phần Quốc trưởng công chúa tức khắc sáng lên, "Chuyện gì? Ngươi phát hiện cái gì?"

"Thật ra cũng không có phát hiện gì, chẳng qua là có vài suy đoán thôi." Mộc Liễu Mặc đỡ nàng chậm rãi nằm xuống, dịch chăn cho nàng xong, sau đó từ từ nói:

"Trưởng công chúa điện hạ, chẳng lẽ người không cảm thấy trước khi Hứa trắc phi ch·ết có chút kỳ quái sao? Theo lý, nàng vốn nên tránh người ngoài, sao đột nhiên lại vào cung? Như là bị mất hồn."

Phần Quốc trưởng công chúa mấy ngày này vẫn luôn bi thống phẫn nộ, cũng chưa có nghĩ lại.

Giờ phút này được nhắc nhở, nghĩ ngợi, tự nhiên cũng phát giác lúc trước tiểu nữ nhi tiến cung có chút không thích hợp. Hơn nữa nghe người bên cạnh nàng nói, tiểu nữ nhi còn nói rất nhiều lời bậy, điên……, đột nhiên giật nẩy trong lòng!

Chẳng lẽ nói có người hạ dược tiểu nữ nhi?

Đó là ai? Không phải Sở vương, thì chính là Hoắc quý phi!

Thương nhớ trong lòng Phần Quốc trưởng công chúa, tức khắc lại bị châm mồi lửa, "Phựt!" Một cái cháy lên. Lập tức gọi người, nghiến răng nghiến lợi phân phó: "Đi tra! Lúc Tường Nhi còn sống, rốt cuộc đã ăn, đã dùng đồ cổ quái gì! Nhất định phải điều tra rõ!"

Gân xanh trên thái dương nàng giật giật, phẫn nộ như lập tức b·ốc ch·áy lên.

Mộc Liễu Mặc ở bên cạnh lặng im không nói.

Dựa theo kế hoạch của Việt Vương, bắt đầu bằng một cái nhắc nhở, tiếp theo……, cần mình lại quạt gió thêm củi, xúi giục Phần Quốc trưởng công chúa phạm sai lầm, cho đến khi làm ra chuyện lớn kinh thiên động địa!

Ha hả, cho dù Hứa Tường là con hoang, vậy cũng không thay đổi được sự thật Thái tử phi là nữ nhi của Phần Quốc trưởng công chúa.

Chỉ cần Phần Quốc trưởng công chúa phạm vào sai lầm lớn, Chiêu Hoài Thái tử……, đều khó thoát can hệ.

***Truyện chỉ đăng tại wattpad và facebook***

Bên ngoài thay đổi bất ngờ khó lường, hung hiểm vô cùng.

Mà trong Ngự Thư Phòng, Trưởng Tôn Hi sống những ngày thanh tĩnh nhàn nhã. Mỗi ngày một mình đọc sách, một mình uống trà, một mình nhắm mắt nghỉ ngơi, thanh tĩnh không thể thanh tĩnh hơn.

Chỉ chớp mắt, liền đến tháng ba xuân liễu lả lướt.

Mùng ba tháng ba là ngày đạp thanh ở dân gian, trong hoàng cung, sẽ tổ chức một cuộc Thú Liệp Đại quy mô long trọng. Trên có hoàng đế, ở giữa có vương công quý tộc, đại thần võ tướng, phía dưới còn có đủ loại thị vệ được chọn lựa kỹ càng.

Thậm chí ngay cả phi tần hậu cung, đều nương cơ hội này ra ngoài giải sầu, xem biểu diễn thi đấu.

Trưởng Tôn Hi vốn muốn ở lại Ngự Thư Phòng.

Nhưng Giang Lăng Vương dây dưa không thôi, một hai phải muốn nàng cùng đi, nói là muốn dạy nàng cưỡi ngựa. Nàng vốn muốn mượn cớ bệnh không đi, không ngờ hoàng đế lại muốn đưa nàng đi cùng,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!