"Khởi bẩm trưởng công chúa." Có cung nữ từ hành lang chạy tới, không dám tới gần, "Phò mã gia đã trở lại.
"Phần Quốc trưởng công chúa ném một ánh mắt, dừng đề tài. Triệu ma ma nâng nàng đứng dậy, cười nói:"Hơn phân nửa là có tin tức tốt."
Tới sảnh ngoài, Thái Tử Phi đang ôm biểu muội khóc đến thở hổn hển, "Linh Tê, cũng may muội không có việc gì. Bằng không, cả đời này lương tâm ta đều sẽ không yên."
Vừa khóc, vừa hứa hẹn, "Sau này mặc kệ đi chỗ nào, ta đều không rời muội, không bao giờ đánh mất muội nữa.
"Phần Quốc trưởng công chúa nghe được vô cùng buồn nôn, quăng một ánh mắt xem thường. Thái Tử Phi khóc xong một trận, mới ngừng khóc. Phần Quốc trưởng công chúa lười nhác nói:"Nếu không có việc gì, vậy đi nghỉ ngơi cho khỏe đi." Nói xong, liền quay người đi.
"Từ từ." Sắc mặt Hứa Giới khó coi gọi lại nàng, "Linh Tê nói, Sở vương muốn giết nàng!"
"Giết nàng?
"Phần Quốc trưởng công chúa nghe vậy ngạc nhiên. Tuy rằng đã đoán được hơn phân nửa là việc Sở vương làm, nhưng……, giết người có phải hơi quá hay không? Hoàng tử đương nhiên có thể giết người, nhưng mà không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, ---- còn để phủ trưởng công chúa và Hứa gia vào mắt hay không? Nhịn không được mang ra ba phần tính tình, bảy phần châm biếm,"Làm sao? Linh Tê không thuận theo, hắn liền thẹn quá thành giận muốn giết người? Vậy cũng quá không giống nam nhân rồi."
"Ta cũng không rõ ràng lắm."
Trưởng Tôn Hi khiếp thanh nói: "Lúc ấy……, bị sợ hãi."
Dựa theo lời Sở vương, trước kia nguyên chủ đã từng câu dẫn hắn ở chỗ đó. Mặc kệ việc câu dẫn này có thật không, nhưng nguyên chủ là một tiểu thư khuê các, đơn độc chạy ra lén gặp nam nhân, luôn là hành vi khác thường.
Thử nghĩ nàng một cô nương được nuôi lớn trong phủ công chúa, chung quanh đều là nha đầu bà tử phủ công chúa, sao có thể chạy ra một mình? Thật sự giải thích không thông.
Sở vương không phải luôn mồm hỏi, có phải có người sai sử hay không sao? Cho nên trong lòng không khỏi hoài nghi, là Phần Quốc trưởng công chúa chán ghét cháu ngoại gái cực độ, do đó đã động tay chân.
Mà trước mắt xem ra, Phần Quốc trưởng công chúa tựa hồ cũng không biết nội tình trong đó.
Là kỹ thuật nàng diễn quá tốt? Hay là căn bản không liên quan đến nàng, chỉ là nguyên chủ tham mộ phú quý nên thông đồng với Sở vương? Nhưng cho dù nguyên chủ thật sự không biết xấu hổ, vẫn không nghĩ ra……, nàng làm sao có thể ra ngoài một mình.
Phần Quốc trưởng công chúa tuy rằng tức giận, nhưng cũng không để trong lòng, mất kiên nhẫn nói: "Được rồi, hiện tại không phải người đã bình an đã trở lại sao? Tuy rằng chuyện Sở vương cũng khiến người ta bực bội, nhưng hắn là hoàng tử, chẳng lẽ chỉ vì Linh Tê bị hoảng sợ, ta liền đi giết."
Đứng dậy, "Điều dưỡng cho tốt đi."
Nàng đang muốn đi, Thái Tử Phi lại kinh hô một tiếng, "Linh Tê, tay muội……, bị sao vậy?
"Bàn tay trắng nõn như hoa lan kiều diễm, bên trên lại loang lổ dấu vết đỏ sẫm, đan xen không thôi, thoạt nhìn chi chít đến ghê người. Không khỏi vừa khiếp sợ, vừa phẫn nộ,"Có phải Sở vương làm không?!"
"Không, đây là muội tự mình véo." Trưởng Tôn Hi lắc đầu, trong mắt hiện lên một mảnh hận ý, "Hắn bắt muội đứng, không được nhúc nhích, không được ăn cơm, không cho uống nước, không cho đi nhà xí……" Nhẹ nhàng cười, "Muội thật sự kiên trì không được, liền véo mình một cái, cho nên liền có mấy dấu này."
Sắc mặt Hứa Giới tức khắc đại biến, "Nha đầu ngốc này, sao con không nói sớm?"
Thái Tử Phi thở phì phò một hơi, "Hắn lại dám tra tấn muội như vậy?" Tức giận đến phát run, hận nói:
"Tên tiểu nhân đê tiện vô sỉ, ác độc như thế, ta sẽ không buông tha hắn! Hôm nay hắn giấu muội ở chỗ nào? Có phải biệt viện của hắn không? Ta phái người đi hủy viện của hắn!"
Trưởng Tôn Hi giật mình, "Nhìn không ra." Bởi vì lo lắng Phần Quốc trưởng công chúa bí mật làm gì với nguyên chủ, không dám nói đến chuyện mật đạo, chỉ nói:
"Phía trước là một tòa nhà, sau đó lại đi vào một đình viện khác, xem bố trí bên trong, như là phòng ngủ của gia đình giàu có. Không biết đường, cũng không thấy được tấm biển ở cổng lớn, không biết là nơi nào nữa?"
Hứa Giới nói tiếp: "Chỗ ta tìm được Linh Tê là Quế Hương phường, tòa nhà đó……, cũng không có tên tuổi, nhiều lắm là sản nghiệp của thủ hạ Sở vương." Nhìn về phía nữ nhi, "Hủy đi cũng vô dụng."
"Ta khuyên các ngươi, ngừng nghỉ một chút đi."
Phần Quốc trưởng công chúa như là đứng mệt rồi, lại ngồi xuống, trường bào sắc tím to rộng thêu hoa văn chìm, lộ ra vẻ ung dung hoa quý của nàng. Cùng với vẻ điềm tĩnh khi trải qua nhiều sóng to gió lớn, nhẹ nhàng cười nói:
"Hủy viện? Người ta chắc chắn biết chúng ta vì thanh danh Linh Tê, không dám lộ chuyện này ra, cungz không dám đi tìm hắn tính sổ."
Thái Tử Phi cả giận nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!