Đang nghĩ tới đây, trong đám triều thần cũng có một người bước ra, chắp tay tâu với Giang Chẩn:
"Khởi bẩm bệ hạ, Nghe lời Hiền Vương vừa rồi, chỉ thấy là do bệ hạ quá xuất chúng, mới khiến hắn không với tới được ngôi vị đế vương."
"Theo ý của vi thần, Hiền Vương là kẻ ngoan cố ngu muội, không thể giáo huấn. Mong bệ hạ sớm ban xử phạt. Đêm đã khuya, Bệ hạ cũng nên giữ gìn long thể, sớm hồi cung nghỉ ngơi."
Quả là một người ngay thẳng, không thể chịu nổi bộ dạng mặt dày của Giang Liêm, nên mở lời thúc giục bệ hạ về nghỉ sớm.
Giang Chẩn gật đầu nhẹ, ra hiệu cho thị vệ đưa đám tội nhân lui xuống.
Những kẻ quỳ dưới đất vừa nghe liền biến sắc, hốt hoảng quỳ rạp xuống cầu xin tha tội, chỉ duy nhất Giang Liêm là vẫn đứng yên mặc cho người lôi đi, vẻ mặt như không có vấn đề gì.
Ngay khi cả bọn sắp bước ra khỏi điện, Giang Chẩn đột ngột quát lớn:
Khoan đã!
Tất cả đều dừng bước ngay tại cửa điện, đồng loạt quay đầu.
Giang Chẩn từ từ trở lại long ỷ, ngồi xuống, ánh mắt lạnh lùng, hỏi Giang Liêm:
"Về chuyện trắc phi của ngươi, ngươi không có gì muốn nói sao?"
Giang Liêm nghe xong, bỗng nhiên cúi đầu cười thầm 1 lúc, rồi bật cười càng lúc càng lớn, như thể vừa nhớ lại chuyện gì buồn cười đến phát điên.
Một hồi lâu sau, hắn mới miễn cưỡng dừng cười, đảo mắt liếc qua những người xung quanh, sau đó lại nhìn thẳng Giang Chẩn.
"Các ngươi… Chẳng phải đều rất muốn biết — Đứa con trong bụng ả… Rốt cuộc là của ai phải không?"
Vừa nói, Giang Liêm lại phá lên cười, tiếng cười khản đặc, chứa đầy giễu cợt và điên loạn.
Giang Liêm cười ngặt nghẽo một hồi rồi lắc đầu, giọng đầy châm chọc:
"Biết tại sao phụ thân của ả lại chịu để ả hạ mình làm trắc phi không? Vì hồi nhỏ, ả từng bị thương trong lúc luyện múa. Đại phu nói — cả đời này không thể sinh con."
"Phụ thân ả biết chuyện, sợ con gái buồn khổ nên giấu nhẹm suốt bao năm.
Đến khi bản vương tới phủ Tô tướng cầu hôn, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện tư tình với ả, Tô Tương đã cảm kích rơi nước mắt mà gật đầu đồng ý,
Còn hứa sẽ đưa theo vài tiểu thiếp xinh đẹp làm của hồi môn, để sau này, nếu có con thì sẽ chọn một đứa mà nhận làm con nàng.
"Nói xong, Giang Liêm lại cười điên dại thêm trận nữa, cười đến mức cả người khụy xuống đất, quỳ thẳng tại chỗ."Nhưng mà… ha ha…
Tiểu thiếp vừa mới có thai, đã bị ả g.i.ế. c chết!
Thật ngu, ngu đến nực cười — Nhưng dễ sai khiến đến kỳ lạ.
Chỉ cần bản vương ra lệnh,
Không cần biết là ai — ả đều có thể dụ xuống vũng bùn.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage Họa Âm Ký để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Cũng không uổng công bản vương mấy năm qua tốn tâm tư.
Nếu không có ả, ta lấy đâu ra lắm đồng bọn xuống suối vàng cùng thế này!"
Hắn vừa nói xong, mấy người quỳ cạnh hắn đều c.h.ế. t lặng, ánh mắt trừng lớn đầy kinh hoàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!